Tác giả:

Chốn sơn cốc thâm sâu, u ám đen kịt đè lên phía chân trời, tuy rằng trời còn chưa mưa, nhưng trong không khí đã tràn ngập hơi ẩm của mưa. Trần Ám Hương mở mắt ra, cảm giác được giọt nước mưa dừng trên lông mi hơi lạnh, chớp chớp mắt, đại não chỗ trống hồi lâu mới phản ứng lại. Y trọng sinh. Kiếp trước phảng phất như một giấc mộng lớn, như một bức tranh lần lượt lướt qua trước mặt. Y vốn chỉ là một phàm nhân, lại tam sinh hữu hạnh, một bái đã nhập tiên môn, Thiên Đạo trêu người, y một lòng muốn tu đạo, chỉ vì kinh hồng thoáng nhìn, thích một người không nên thích. Từ đây tiên đồ hủy hết, cuối cùng rơi vào kết cục táng thân trong Vọng Niệm Hải. Nhưng sau khi chết, Trần Ám Hương phát hiện bản thân đi vào một cảnh hư vô, nơi đó trưng bày mấy cái ngọc giản, y nhìn vài lần, mới đầu cảm thấy ngọc giản có chút quen mắt, lại không nghĩ thứ viết trên ngọc giản thế nhưng có quan hệ với y. Quả thực mà nói, chuyện ngọc giản viết chính là một cái tên Tống Xuân Đường, thiên tài tu tiên đắc đạo. Tống…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...