Đạo hồng quang vút tới đáp ngay trên mỏm đá chênh vênh, phía dưới là vực sâu ngàn trượng. Đạo thanh quang xẹt ngay trên đỉnh trụ đá ngất trời bén như mũi gươm đối diện. Hai luồng đỏ, xanh vụt tắt, hiện rõ hai vị lão nhân tóc bạc phơ, cốt cách phi phàm, bốn làn nhỡn quang sáng rực gắn chặt vào nhau. Chẳng ai nói một lời, song chưởng hai vị lão nhân cùng một lượt cất lên từ từ đẩy tới. Hai đạo chưởng khổng lồ xanh, đỏ chầm chậm xáp vào nhau ... Một tiếng nổ long trời chen lẫn tiếng rú, trong đám cát bụi mù mịt chiếc bóng xanh bay thẳng xuống bờ vực. Lập tức lão nhân áo đỏ lao mình xuống kêu to: - Dương Tử Hùng! Lão nhân áo xanh toàn thân nhuộm máu, giương cặp mắt lờ đờ nhìn lão nhân áo đỏ, cất giọng thều thào: - Lục huynh ... không ngờ ... Máu miệng lão tràn ra, nấc khẽ một tiếng rồi ngoẹo đầu im bặt. Lão nhân áo đỏ hét: - Có lẽ nào. Trời ơi ... có lẽ nào! Chiếc đầu lão nhân áo xanh ngoẻo qua, đôi mắt khép lại, hồn lìa khỏi xác. Lão nhân áo đỏ mồm há hốc đứng nhìn lão nhân áo xanh bất…
Chương 45: Vạn tử nhất sinh
Huyết Chỉ Đoạt HồnTác giả: Nam Kim ThạchTruyện Kiếm HiệpĐạo hồng quang vút tới đáp ngay trên mỏm đá chênh vênh, phía dưới là vực sâu ngàn trượng. Đạo thanh quang xẹt ngay trên đỉnh trụ đá ngất trời bén như mũi gươm đối diện. Hai luồng đỏ, xanh vụt tắt, hiện rõ hai vị lão nhân tóc bạc phơ, cốt cách phi phàm, bốn làn nhỡn quang sáng rực gắn chặt vào nhau. Chẳng ai nói một lời, song chưởng hai vị lão nhân cùng một lượt cất lên từ từ đẩy tới. Hai đạo chưởng khổng lồ xanh, đỏ chầm chậm xáp vào nhau ... Một tiếng nổ long trời chen lẫn tiếng rú, trong đám cát bụi mù mịt chiếc bóng xanh bay thẳng xuống bờ vực. Lập tức lão nhân áo đỏ lao mình xuống kêu to: - Dương Tử Hùng! Lão nhân áo xanh toàn thân nhuộm máu, giương cặp mắt lờ đờ nhìn lão nhân áo đỏ, cất giọng thều thào: - Lục huynh ... không ngờ ... Máu miệng lão tràn ra, nấc khẽ một tiếng rồi ngoẹo đầu im bặt. Lão nhân áo đỏ hét: - Có lẽ nào. Trời ơi ... có lẽ nào! Chiếc đầu lão nhân áo xanh ngoẻo qua, đôi mắt khép lại, hồn lìa khỏi xác. Lão nhân áo đỏ mồm há hốc đứng nhìn lão nhân áo xanh bất… Cặp mắt lão như hai cục than hồng nhìn xoáy vào Liễu Phàm đại sư và cất tiếng rổn rảng như chuông bể:- Ta là đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo, Sinh Tử Phán Quan, Trương Kình Ngạc đây.Còn đang bối rối, Liễu Phàm đại sư lại nghe những tiếng la thét lao xao từ phía vực Ma Phong, rồi hàng ngàn tên ma đầu như đàn quạ đói phi vụt tới bao quanh các cao thủ Ngũ Đại Phái.Cứ nhìn lực lượng này thì bọn Ma Giáo sẽ đè bẹp Ngũ Đại Phái dễ như chơi.Liễu Phàm đại sư quát lớn:- Các vị tính chuyện gì đây?Đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo Trương Kình Ngạc chưa đáp, thì đã có ba người vụt lao tới đứng bên. Một người mặt mũi héo quắt như trái tép khô, chiếc mũi quặp xuống tựa như mỏ chim ưng, mình mặc áo bào màu xanh lục rộng thùng thình. Kế đó là đôi nam nữ kiếm thủ che nửa mặt bằng vuông lụa mỏng.Lão đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo đã xưng danh, còn lão mặc áo lụa kia thì Liễu Phàm đại sư đã nhận ra là cao thủ Thanh Y Thần Giáo. Hai nam nữ kiếm thủ đứng bên là người của Hoa Nguyệt Hội. Như vậy bọn này thay mặt Nhất Hội, Nhị Giáo đến đây.Trụ bộ giữa đấu tràng, Trương Kình Ngạc nói oang oang:- Gã Hắc Diêm Vương kia là thù nhân của Nhị Giáo Nhất Hội, vì hắn đã giết nhiều cao thủ Bạch Ma Giáo. Vậy đại sư hãy ra lệnh cho Ngũ Đại Phái rút lui, trao Hắc Diêm Vương cho Nhất Hội, Nhị Giáo toàn quyền phát lạc.Liễu phàm đại sư tức giận tái mặt, nói không nên lời.- Lẽ nào ông chịu lép, phải giao tiểu tử kia cho bọn Ma Giáo. Bởi vậy, ông phất tay làm hiệu. Lập tức có bốn cao thủ phóng vọt ra, lao vút xuống Bãi Sinh Tử chộp bắt Lục Siêu Quang trong lúc chàng bị thương quá nặng.Lục Siêu Quang đang triển vận nội lực điều thương, bỗng chàng thấy bốn bóng người lao tới thì biết ngay bọn chúng muốn gì rồi.Rẹt ... Bình Bình ...Kình lực từ song thủ Lục Siêu Quang phóng ra đã tống văng hai cao thủ, bởi chàng đâu dễ chịu nạp mình. Hai thi thể nằm bất động, nơi trán hằn sâu một lỗ rỉ máu bởi ngón Huyết Chỉ Điểm Tinh.Tuy thắng đối phương, nhưng Lục Siêu Quang cũng bật ngửa, bởi chàng cố gắng quá sức, giữa lúc cơ thể trọng thương.Chàng lại nhìn thấy hai cao thủ tiếp tục phóng vào tấn công nhanh như chớp. Lục Siêu Quang đành thí mạng tung ra một chiêu Hồng Ảnh Kiếp Sát, làm hai gã nọ văng ra, đầu tét nát như trái dưa bổ.
Cặp mắt lão như hai cục than hồng nhìn xoáy vào Liễu Phàm đại sư và cất tiếng rổn rảng như chuông bể:
- Ta là đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo, Sinh Tử Phán Quan, Trương Kình Ngạc đây.
Còn đang bối rối, Liễu Phàm đại sư lại nghe những tiếng la thét lao xao từ
phía vực Ma Phong, rồi hàng ngàn tên ma đầu như đàn quạ đói phi vụt tới
bao quanh các cao thủ Ngũ Đại Phái.
Cứ nhìn lực lượng này thì bọn Ma Giáo sẽ đè bẹp Ngũ Đại Phái dễ như chơi.
Liễu Phàm đại sư quát lớn:
- Các vị tính chuyện gì đây?
Đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo Trương Kình Ngạc chưa đáp, thì đã có ba người vụt lao tới đứng bên. Một người mặt mũi héo quắt như trái tép khô,
chiếc mũi quặp xuống tựa như mỏ chim ưng, mình mặc áo bào màu xanh lục
rộng thùng thình. Kế đó là đôi nam nữ kiếm thủ che nửa mặt bằng vuông
lụa mỏng.
Lão đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo đã xưng danh, còn lão
mặc áo lụa kia thì Liễu Phàm đại sư đã nhận ra là cao thủ Thanh Y Thần
Giáo. Hai nam nữ kiếm thủ đứng bên là người của Hoa Nguyệt Hội. Như vậy
bọn này thay mặt Nhất Hội, Nhị Giáo đến đây.
Trụ bộ giữa đấu tràng, Trương Kình Ngạc nói oang oang:
- Gã Hắc Diêm Vương kia là thù nhân của Nhị Giáo Nhất Hội, vì hắn đã giết nhiều cao thủ Bạch Ma Giáo. Vậy đại sư hãy ra lệnh cho Ngũ Đại Phái rút lui, trao Hắc Diêm Vương cho Nhất Hội, Nhị Giáo toàn quyền phát lạc.
Liễu phàm đại sư tức giận tái mặt, nói không nên lời.
- Lẽ nào ông chịu lép, phải giao tiểu tử kia cho bọn Ma Giáo. Bởi vậy,
ông phất tay làm hiệu. Lập tức có bốn cao thủ phóng vọt ra, lao vút
xuống Bãi Sinh Tử chộp bắt Lục Siêu Quang trong lúc chàng bị thương quá
nặng.
Lục Siêu Quang đang triển vận nội lực điều thương, bỗng chàng thấy bốn bóng người lao tới thì biết ngay bọn chúng muốn gì rồi.
Rẹt ... Bình Bình ...
Kình lực từ song thủ Lục Siêu Quang phóng ra đã tống văng hai cao thủ, bởi
chàng đâu dễ chịu nạp mình. Hai thi thể nằm bất động, nơi trán hằn sâu
một lỗ rỉ máu bởi ngón Huyết Chỉ Điểm Tinh.
Tuy thắng đối phương, nhưng Lục Siêu Quang cũng bật ngửa, bởi chàng cố gắng quá sức, giữa lúc cơ thể trọng thương.
Chàng lại nhìn thấy hai cao thủ tiếp tục phóng vào tấn công nhanh như chớp.
Lục Siêu Quang đành thí mạng tung ra một chiêu Hồng Ảnh Kiếp Sát, làm
hai gã nọ văng ra, đầu tét nát như trái dưa bổ.
Huyết Chỉ Đoạt HồnTác giả: Nam Kim ThạchTruyện Kiếm HiệpĐạo hồng quang vút tới đáp ngay trên mỏm đá chênh vênh, phía dưới là vực sâu ngàn trượng. Đạo thanh quang xẹt ngay trên đỉnh trụ đá ngất trời bén như mũi gươm đối diện. Hai luồng đỏ, xanh vụt tắt, hiện rõ hai vị lão nhân tóc bạc phơ, cốt cách phi phàm, bốn làn nhỡn quang sáng rực gắn chặt vào nhau. Chẳng ai nói một lời, song chưởng hai vị lão nhân cùng một lượt cất lên từ từ đẩy tới. Hai đạo chưởng khổng lồ xanh, đỏ chầm chậm xáp vào nhau ... Một tiếng nổ long trời chen lẫn tiếng rú, trong đám cát bụi mù mịt chiếc bóng xanh bay thẳng xuống bờ vực. Lập tức lão nhân áo đỏ lao mình xuống kêu to: - Dương Tử Hùng! Lão nhân áo xanh toàn thân nhuộm máu, giương cặp mắt lờ đờ nhìn lão nhân áo đỏ, cất giọng thều thào: - Lục huynh ... không ngờ ... Máu miệng lão tràn ra, nấc khẽ một tiếng rồi ngoẹo đầu im bặt. Lão nhân áo đỏ hét: - Có lẽ nào. Trời ơi ... có lẽ nào! Chiếc đầu lão nhân áo xanh ngoẻo qua, đôi mắt khép lại, hồn lìa khỏi xác. Lão nhân áo đỏ mồm há hốc đứng nhìn lão nhân áo xanh bất… Cặp mắt lão như hai cục than hồng nhìn xoáy vào Liễu Phàm đại sư và cất tiếng rổn rảng như chuông bể:- Ta là đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo, Sinh Tử Phán Quan, Trương Kình Ngạc đây.Còn đang bối rối, Liễu Phàm đại sư lại nghe những tiếng la thét lao xao từ phía vực Ma Phong, rồi hàng ngàn tên ma đầu như đàn quạ đói phi vụt tới bao quanh các cao thủ Ngũ Đại Phái.Cứ nhìn lực lượng này thì bọn Ma Giáo sẽ đè bẹp Ngũ Đại Phái dễ như chơi.Liễu Phàm đại sư quát lớn:- Các vị tính chuyện gì đây?Đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo Trương Kình Ngạc chưa đáp, thì đã có ba người vụt lao tới đứng bên. Một người mặt mũi héo quắt như trái tép khô, chiếc mũi quặp xuống tựa như mỏ chim ưng, mình mặc áo bào màu xanh lục rộng thùng thình. Kế đó là đôi nam nữ kiếm thủ che nửa mặt bằng vuông lụa mỏng.Lão đệ nhất hộ pháp Bạch Ma Giáo đã xưng danh, còn lão mặc áo lụa kia thì Liễu Phàm đại sư đã nhận ra là cao thủ Thanh Y Thần Giáo. Hai nam nữ kiếm thủ đứng bên là người của Hoa Nguyệt Hội. Như vậy bọn này thay mặt Nhất Hội, Nhị Giáo đến đây.Trụ bộ giữa đấu tràng, Trương Kình Ngạc nói oang oang:- Gã Hắc Diêm Vương kia là thù nhân của Nhị Giáo Nhất Hội, vì hắn đã giết nhiều cao thủ Bạch Ma Giáo. Vậy đại sư hãy ra lệnh cho Ngũ Đại Phái rút lui, trao Hắc Diêm Vương cho Nhất Hội, Nhị Giáo toàn quyền phát lạc.Liễu phàm đại sư tức giận tái mặt, nói không nên lời.- Lẽ nào ông chịu lép, phải giao tiểu tử kia cho bọn Ma Giáo. Bởi vậy, ông phất tay làm hiệu. Lập tức có bốn cao thủ phóng vọt ra, lao vút xuống Bãi Sinh Tử chộp bắt Lục Siêu Quang trong lúc chàng bị thương quá nặng.Lục Siêu Quang đang triển vận nội lực điều thương, bỗng chàng thấy bốn bóng người lao tới thì biết ngay bọn chúng muốn gì rồi.Rẹt ... Bình Bình ...Kình lực từ song thủ Lục Siêu Quang phóng ra đã tống văng hai cao thủ, bởi chàng đâu dễ chịu nạp mình. Hai thi thể nằm bất động, nơi trán hằn sâu một lỗ rỉ máu bởi ngón Huyết Chỉ Điểm Tinh.Tuy thắng đối phương, nhưng Lục Siêu Quang cũng bật ngửa, bởi chàng cố gắng quá sức, giữa lúc cơ thể trọng thương.Chàng lại nhìn thấy hai cao thủ tiếp tục phóng vào tấn công nhanh như chớp. Lục Siêu Quang đành thí mạng tung ra một chiêu Hồng Ảnh Kiếp Sát, làm hai gã nọ văng ra, đầu tét nát như trái dưa bổ.