Trước khi ra khỏi cửa, Tô Tinh không quên tiêm thuốc ức chế. “Lại tiêm nữa?” Tô Hồng mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ bằng lụa, chất liệu vải mềm mịn ôm lấy cơ thể quyến rũ, phần ngực cắt xẻ đường chữ V sâu, váy dài tới mắt cá chân, che đi nửa bàn chân sơn móng màu tím sẫm. Bà đứng trước gương soi toàn thân tô son, màu sắc diễm lệ như có thể chảy ra máu, thoa xong rồi bặm môi, ngón út cẩn thận di quanh viền môi. Nheo mắt qua gương thấy Tô Tinh rút kim tiêm từ cánh tay ra, Tô Hồng nhếch miệng trào phúng: “Ồ, đây là ống thứ mấy trong tháng này rồi? Tiêm còn đều đặn hơn cả tao tiếp khách.” Tô Tinh rút tờ giấy ăn lau qua loa vết tiêm, vừa tiêm thuốc ức chế xong có chút choáng váng, nhắm mắt lại vài giây để cơn váng đầu qua đi, mặc áo khoác lên, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Nắng đã dần tắt, sắc trời có chút âm u, không biết tới đêm trời có mưa không. “Mang cái bật lửa ra đây cho tao.” Tô Hồng ngồi trên ghế sofa, kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, tới lúc châm lửa mới nhận ra bật lửa đã hỏng rồi, ấn…

Truyện chữ