Vu Quân năm nay ba mươi tuổi, hắn từng quen rất nhiều người khác nhau, nam nữ không từ nhưng đều sẽ thực nhanh kết thúc. Không phải bọn họ không tốt, là hắn quá vô tình, cảm xúc không mấy khi biến hóa, càng sẽ không cười. Vì vậy, đây là lần thứ hai mươi mốt hắn chia tay người khác. Vu Quân vô biểu tình nhìn thiếu niên lã chã nước mắt:"Đừng khóc...không phải chỉ là chia tay sao?" Thiếu niên tên Vĩnh Kỳ, năm nay vừa tốt nghiệp đại học y, dáng vẻ khả ái lại mềm mại câu nhân. Vĩnh Kỳ và Vu Quân gặp nhau ở thư viện, lần đầu thấy hắn, y đã rung động trước vẻ ngoài lạnh lẽo diễm lệ kia. Theo đuổi vài tháng, Vu Quân miễn cưỡng đồng ý rồi, mỗi ngày đều rất ấm áp. Tuy hắn lạnh nhạt nhưng vẫn quan tâm y, làm tròn trách nhiệm của một người bạn trai tốt. Khiến y mơ tưởng đến cuộc sống sau này, hai người sẽ mãi mãi như vậy. Chỉ là vài tia ấm áp kia thật ra chỉ do y tưởng tượng, hắn chưa từng nói thích y. Trong lòng Vu Quân sớm đã mệt mỏi, dù có ở chung bao lâu, hắn vẫn như cũ không thể rung động.…
Tác giả: