Kì thi đại học chỉ còn cách năm ngày, học sinh khối 12 trường cấp ba Tự Thành đã kết thúc các môn học. Lương Tiềm ngồi gác chéo chân, dùng tay che tai, tránh cho âm thanh huyên náo ầm ĩ trong lớp học làm phiền. Nhớ tới này là dịp đặc biệt, hắn nhịn xuống ý nghĩ muốn ra lệnh cho bạn học im lặng. Là một trong những phòng thi, lớp sáu phải thu dọn phòng học theo đúng quy định. Tất cả học sinh trong lớp đang dọn dẹp sách giáo khoa và tài liệu học tập, chuẩn bị gian khổ chuyển về nhà. Lương Tiềm không tính thu dọn, định bụng lát nữa sẽ vứt luôn vào thùng rác. Sự phấn khích và tiếng la hét ồn ào dần dần biến mất, Lương Tiềm thả tai ra, đưa một tay chống xuống mặt bàn, ngây người nhìn chằm chằm vào chiếc bàn đầy sách trước mặt. Đó là chỗ ngồi của Chu Mục Thâm. Cậu đã nghỉ học từ lâu, chỗ ngồi trong lớp vẫn luôn được giữ nguyên, như thể chờ người quay lại bất cứ lúc nào. Nhưng đã nửa năm qua vẫn không có ai chạm đến. Sách vở không ai động vào, người bạn cùng bàn thân thiết nhất Thư Việt không…
Tác giả: