Tự Minh, à không, bây giờ hắn đã là Võ Tự Minh, nhân vật phản diện thứ hai trong một quyển tiểu thuyết ngôn tình. Trong một căn phòng lớn, Võ Tự Minh mắt to trừng mắt nhỏ với hệ thống. Thật ra trong phòng chỉ có một mình hắn, hệ thống không tồn tại thực thể mà là trực tiếp từ trong ý thức của hắn. Cứ ngỡ là hắn đã chết, không ngờ lại có thể mở mắt tỉnh lại, trong lúc hắn chớp chớp mắt nghĩ là đã có chuyện gì thì bất ngờ nghe thấy một chuỗi âm thanh. Âm thanh trong trẻo, êm tai như của một đứa bé trai nói hắn đã thành công xuyên thành Võ Tự Minh trong một quyển tiểu thuyết ngôn tình gì đó. Hắn đã bật dậy ngay lập tức, quay đầu tìm kiếm xung quanh, nhưng lại không thấy một ai. Hắn còn tưởng bản thân gặp phải ảo giác thì âm thanh kia lại vang lên. "Ngài không cần tìm, tôi được liên kết với ý thức của ngài." Hắn ngẩn người một lúc, sau đó mới thông suốt, lý trí hỏi một vài chuyện, nhưng hệ thống lại ú ớ không biết trả lời. Vậy nên bây giờ mới có tình cảnh hắn trừng mắt cạn lời với hệ…
Tác giả: