Tác giả:

Ánh sáng ban mai chiếu vào phòng từ những ô cửa sổ trên cao, hắt những mảng sáng vàng khác nhau lên bức tường bê tông thô ráp, chiếc giường cạnh cửa sổ hoàn toàn không bị ảnh hưởng, ranh giới giữa sáng và tối rõ ràng, người cuộn tròn ở trên giường có thể khỏi bị ánh mặt trời làm phiền mà tiếp tục yên giấc, có thể nghe thấy tiếng thở yếu ớt đều đều giữa tiếng chim hót. Cốc cốc cốc. Không ai trả lời, trong phòng yên tĩnh trở lại. Có tiếng sột soạt từ cửa truyền đến, sau đó là tiếng bước chân đi xa dần. Chờ đến khi mặt trời lên cao, người trên giường mới có động tĩnh, đầu tiên là nhúc nhích hai cái, một bàn chân trắng nõn nhô ra khỏi chăn, không đến một giây đã bị khí lạnh dọa sợ mà rụt về, đợi đến khi chuẩn bị đủ dũng khí đối mặt với nhân sinh, đã là 10 phút sau, một bàn tay mảnh khảnh vươn ra, nhanh chóng kéo quần áo rơi vương vãi vào trong chăn, chăn bông cong lên xuống, bận rộn một lúc, người bên trong lần thứ hai không có động tĩnh. Lúc này đã gần trưa, mặt trời lên cao, trên giường…

Truyện chữ