Trong lễ đường thực im ắng, chỉ có một mình hiệu trường đại nhân giọng nói dõng dạc quanh quẩn khắp phòng, ngẫu nhiên phối hợp với tiếng gió lay động tán cây xào xạc bên ngoài. Tân học sinh mới của trường ngồi ở trung tâm, đầu óc choáng váng nổi đầy đom đóm, đương nhiên chúng ta cũng không bài trừ hơn phân nửa học sinh trong số đó thật sự đã bị thôi miên. “Ai! Hoài Dương, Hoài Dương, ngẩng đầu lên nhìn kìa!” Hạ Lí lấy khuỷu tay thọt vào bên hông cái người đang say sưa ngủ - Tô Hoài Dương. “Tôi không biết rằng cậu cũng có hứng thú với nam nhân cơ đấy.” Tô Hoài Dương vì mộng đẹp bị quấy nhiễu nên căm tức liếc cái tên đang hưng phấn ngồi bên cạnh, lạnh lùng đáp trả một câu. “Cái gì! Tôi là đang lo lắng cho cậu đấy chứ, tôi có dự cảm cái người này sẽ uy h**p đến cái địa vị con ngoan trò giỏi của cậu a, đến lúc đội ngũ giáo viên mến mộ cậu bị cướp đi thì cũng đừng nên trách người bạn này không nhắc nhở cậu! Hừ, Hoài Dương, tôi nói cho cậu nghe. . . . . . .” Hạ Lí căm giận quát vào cái vẻ…
Tác giả: