Hẻm Bồ Câu, được gọi như thế là do hai bên đường trồng toàn cây chim câu[1] xanh rì rậm rạp, mỗi khi đến mùa hoa nở thì từng đóa hoa trắng muốt thật to phủ khắp đầu cành, đôi khi sẽ theo gió bay bay, tựa như một con bồ câu vừa nhẹ nhàng đáp xuống. Thời dân quốc, nơi này là chỗ ở của một số vị quí nhân tai to mặt lớn, còn có một trường học của nhà thờ, vì vậy bên cạnh những bức tường cao lớn của đại viện với mái ngói đen tuyền theo kiểu Trung Quốc, còn hòa lẫn một ít mái vòm bằng đá theo phong cách kiến trúc tây phương, do con ngõ mang trên mình phong cách đặc biệt của khoảng thời gian ấy nên sau khi mọi thứ đều đua nhau rầm rộ cải cách sửa chữa, nơi này vẫn được bảo lưu đầy đủ. Hẻm Bồ Câu cách trung tâm thương mại phồn hoa náo nhiệt một con phố, xem như có sự yên lặng an phận thu mình trong một góc, ngăn cách với sự ồn ã náo động bên ngoài, con ngõ dài chưa tới 400 thước này tràn ngập một loại phong thái e lệ rụt rè, dưới bầu không khí ấy nơi đây dần xuất hiện một số quán bar đa phong…
Tác giả: