Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lưu ý: Lời thoại nội tâm của bé Âm sẽ được in nghiêng. Nói đến người mà mình không quen thuộc nhất có lẽ chính là khuôn mặt của chính bản thân mình. Mọi người sẽ chỉ nhớ dung mạo của mình thông qua gương hoặc trong những tấm ảnh trong khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng lại không có cách nào khắc thật sâu vào trong chính trái tim của mình. Mà hắn lại có được cái may mắn này, được tận mắt đối mặt với chính mình. Chính mình vào lúc trẻ. Thật sự không biết điều đó là may mắn hay bất hạnh. ....! "Tần thiếu không biết từ đâu mà nhặt được một bảo bối này thế, da trắng mềm mịn, không biết còn tưởng là tiểu thiếu gia của nhà nào đó." Người đứng bên cạnh ân cần hướng tới Tần Việt Phương trêu ghẹo, ý đồ để không khí trở nên náo nhiệt một chút. Phương Dạ Âm bị âm thanh hỗn loạn ồn ào xung quanh làm đầu óc quay cuồng, vô ý thức muốn há miệng đáp lại, nhưng cuống họng lại chỉ…

Truyện chữ