Tác giả:

Năm 3033 sau công nguyên. Lộ Nhân Già thích ru rú trong nhà lúc này đang mò mẫm thẻ tín dụng trong túi quần. Xếp hàng suốt một ngày một đêm, cuối cùng cậu cũng đợi được tới lượt của mình. Ấy vậy mà chiếc mũ thực tế ảo cuối cùng của game "Địa Ngục Bát Quái" cậu thèm khát từ lâu bỗng dưng lại bị ông chủ bán cho tên nhãi đứng sau lưng cậu. - Này, ông chủ! Ông làm vậy là sao! Rõ ràng tôi xếp hàng trước cậu ta mà, khốn kiếp! - Lộ Nhân Già đập bàn kháng nghị, vậy mà trông ông chủ vẫn thản nhiên, quay đi dọn quầy như thể không nhìn thấy cậu. "Thật ra mình đã chết rồi ấy nhỉ, giờ cơ bản mình chỉ là linh hồn thôi đúng không? Không thì sao đi đâu cũng bị người ta xem là không khí thế này?" Lộ Nhân Già trời sinh bản chất trong suốt tủi thân ngồi trong góc tường vẽ vòng tròn. Đúng vậy, Lộ Nhân Già (đồng âm với người qua đường A), người cũng như tên, có thể chất kỳ lạ y hệt như cái tên bố mẹ cậu lên cơn đặt cho cậu vậy. Một con người mà đi đường bị người ta tông phải, đi mua sắm bị người bán lướt…

Truyện chữ