Ta và đệ đệ cách nhau 12 tuổi, khi sinh hắn, mẹ chúng ta vì khó sinh mà qua đời. Cho nên người làm ca ca như ta phải phụ trách chăm sóc hắn từ việc pha sữa, thay tã, còn có phải dỗ hắn ngủ,...!Chẳng hiểu vì cái gì mà cứ đến tầm 2h sáng đứa trẻ này lại khóc ầm lên, ta bất lực, không thể dỗ c*̃ng chẳng thể ôm hắn về giường_ta ngủ không tốt, chỉ sợ nửa đêm không hay sẽ đè lên hắn. Khoảng thời gian đó, việc học c*̉a ta từ hạng nhất rơi xuống hạng 30, tiền trợ cấp c*̃ng không thể nhận. Có lần đói đến mức suýt chút nữa đã đoạt đồ ăn c*̉a tiểu đệ nhà mình. Nhiều khi ta còn nghĩ đến có nên hay không đi làm mấy việc phi pháp...!Nhưng may mắn, cuối c*̀ng ta c*̃ng tìm được một công việc ở chợ, chính là trông sạp rau cho một thúc thúc ở gần nhà. Để mọi người không nghi ngờ, ta hướng thúc ấy gọi bằng cha...!con trai hiếu thuận giúp cha mình là chuyện nên làm, sẽ không ai…
Tác giả: