Tác giả:

Bãi biển Thùy Dương xanh rì, dưới hàng liễu rũ là một con đường thẳng tắp chạy dài từ biển lên một ngọn đồi nhỏ. Người khách lạ nhìn quanh lẩm bẩm: – Ðúng là đây rồi mà! À. Khách sạn Thủy Tiên... – Bé ơi! Làm ơn cho cô hỏi. Chú bé bán vé số nhanh nhẩu: – Cô hỏi chi ạ? – Bé có biết khách sạn Thủy Tiên đâu không? – Ðằng sau trái đồi này. Nhưng cô đến đó làm gì? – Có chuyện. – Chuyện gì? – Cô dự sinh nhật của người bạn. Chú bé liến thoắng: – Hình như cô ở xa đến? Cô gái cười xoa đầu chú bé: – Cháu thông minh quá! – Nè! Cô mua giùm cháu ít tờ vé số. Cháu tiết lộ cho cô bí mật này. – Cái gì mà bí mật? Ở đâu? – Thì cô mua giùm rồi cháu mới nói... Nhìn vẻ trẻ con của chú bé, cô gái vui vẻ cầm lấy xấp giấy số của cậu bé, rồi mở ví trả tiền. Chú bé cười rối rít: – Cô đến đó ở lâu không? Cháu nghe đồn ở đó có ma đấy. Ghê lắm! Cô gái mở to mắt: – Có chuyện ấy ư? Ai nói mà cháu biết... – Thôi cô đi đi... Có người nói cho cháu biết mà. Cô gái ngẩn người một tí, quay nhìn biển xanh, con đường thật…

Truyện chữ