Đã sang cuối tháng mười một khi thành phố Lâm bước vào đầu đông. Trời vừa xẩm tối, mưa lấm tấm vỗ trên nền đất, không khí trở ẩm, rin rít len lỏi vào xương sọ người ta. Không ai muốn ở ngoài đường trong thời tiết như này cả, nhưng vẫn tồn tại ngoại lệ đó đây. – Giải quyết xong báo cáo kiểm tra thi thể rồi, cuối cùng cũng có ngày được về đúng giờ. Hay là đi nhậu một chầu đi? Chờ đến cuối năm không chừng bận sấp mặt luôn đó, giờ mà không quẩy có mà phải chờ sang đầu xuân. Ai đó lên tiếng đề nghị như vậy trong văn phòng. Hội đồng nghiệp anh một câu tôi một câu thảo luận một hồi, rồi như chợt nhớ ra gì đó bèn xoay sang chào bên này một tiếng: – Tiểu Tạ có đi cùng không? Cậu tới được một tuần rồi mà tụi anh còn chưa mở tiệc chào mừng nữa. Tạ Bạch cởi áo trắng đang mặc ra và thay áo khoác vào. Áo khoác da dê đen kèm khăn cổ nhung lông màu xám làm nổi bật làn da trắng tự nhiên. Từ giữa hàng mày hiện cảm xúc lạnh lùng như băng. Hắn bần thần một lúc mới nhận ra “Tiểu Tạ” trong miệng đồng…
Tác giả: