"Vô Kỵ ca ca, muội thật sự thích huynh, trước kia chọn cùng huynh quy ẩn cũng xuất phát từ một mảnh chân tình. Nhưng muội cuối cùng vẫn là quận chúa Đại Nguyên. Bây giờ giang sơn nguy như trứng để đầu đẳng, phụ thân và ca ca muội trên chiến trường không rõ sống chết, muội thực sự không có cách nào khoanh tay đứng nhìn." Thấp thoáng giữa những dãy núi xanh biếc chập trùng, có một thôn làng nho nhỏ. Nơi đây rất khó liên lạc với thế giới bên ngoài. Mượn địa thế này, mặc cho bên ngoài có chém giết đến đất trời tối tăm, ở đây vẫn có thể duy trì cuộc sống bình yên mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì nghỉ, nghiễm nhiên trở thành một mảnh thế ngoại đào nguyên trong loạn thế. Nhưng mà, mới cũ luân phiên, quần hùng tranh giành, màu máu đã nhuộm đẫm sơn hà vẫn lặng yên không tiếng động thấm vào mảnh hoang vu này, phủ một bóng ma vào lòng Trương Vô Kỵ. . truyện teen hay "Mẫn Mẫn, muội nói vậy là có ý gì?" Đây là biết rõ còn cố hỏi. Trương Vô Kỵ nhìn nàng đặt một bức thư lên bàn, chỉ liếc…
Tác giả: