Có một trần tinh (ngôi sao bám bụi) nhỏ bé đem lòng yêu một hằng tinh rực rỡ như ngọc. Nó đương nhiên không sai. Chỉ là, sẽ rất khổ sở. … Tôi, một đứa con trai bình thường, tốt nghiệp đại học đã hai năm, trước mắt đang điên cuồng tìm việc lại liên tiếp gặp chuyện xui xẻo, yêu người đó cũng là một người con trai. Người đó tốt nghiệp học viện điện ảnh chưa đến ba năm, hiện tại đã là một ngôi sao nổi tiếng đến mức chạm tay cũng có thể bỏng. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đó là ở phòng thu âm. Thời đại này, tất cả những ngôi sao bất kể nam nữ đóng hơn hai tập phim truyền hình, có được chút tiếng tăm đều sẽ đi hát. Tiền thu được không biết có phải lại mang đi gửi gắm cho các đạo diễn phim để được chú ý đến hay không? Khi đó, thằng tôi bất hạnh đang ngồi nhà chờ hồi âm của lá đơn xin việc thứ hai mươi hai trong vô vọng, chú tôi bắt gặp, nói lúc còn trẻ phải ra ngoài lăn lộn với đời, sau đó lập tức túm lấy tôi đem đến chỗ chú bảo làm vài việc vặt trong hè. Bản thân cũng không chấp nhặt…
Quyển 2 - Chương 7: Ôm
15P, 7H, 6SM Đích Cố Sự Đại TậpTác giả: Hổ Phách Trùng TửTruyện Đam MỹCó một trần tinh (ngôi sao bám bụi) nhỏ bé đem lòng yêu một hằng tinh rực rỡ như ngọc. Nó đương nhiên không sai. Chỉ là, sẽ rất khổ sở. … Tôi, một đứa con trai bình thường, tốt nghiệp đại học đã hai năm, trước mắt đang điên cuồng tìm việc lại liên tiếp gặp chuyện xui xẻo, yêu người đó cũng là một người con trai. Người đó tốt nghiệp học viện điện ảnh chưa đến ba năm, hiện tại đã là một ngôi sao nổi tiếng đến mức chạm tay cũng có thể bỏng. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đó là ở phòng thu âm. Thời đại này, tất cả những ngôi sao bất kể nam nữ đóng hơn hai tập phim truyền hình, có được chút tiếng tăm đều sẽ đi hát. Tiền thu được không biết có phải lại mang đi gửi gắm cho các đạo diễn phim để được chú ý đến hay không? Khi đó, thằng tôi bất hạnh đang ngồi nhà chờ hồi âm của lá đơn xin việc thứ hai mươi hai trong vô vọng, chú tôi bắt gặp, nói lúc còn trẻ phải ra ngoài lăn lộn với đời, sau đó lập tức túm lấy tôi đem đến chỗ chú bảo làm vài việc vặt trong hè. Bản thân cũng không chấp nhặt… Anh nói hôm nay anh muốn rửa chén bát, em lập tức nhiệt liệt tán thành, ăn xong thoải mái lên ngồi ở đệm phòng khách xem tạp chí, nghe thấy tiếng anh huýt gió khe khẽ lẫn trong tiếng nước chảy ào ào lấp đầy mỗi góc căn nhà.Bỗng nhiên, em nhìn thấy ở một góc nhỏ trên trang cuối tờ tạp chí đăng một lời nhắn, trùng hợp thay lại là của một người tên Dịch gửi cho một người tên Khải.Len lén sải bước đến bên cửa phòng bếp, em đọc thật to lên cho anh nghe: “Khi anh ôm em, là em được bao bọc trong hạnh phúc. – Dịch gửi Khải.”Tiếng nước đột nhiên dừng lại, anh nhảy đến ôm chầm lấy em, tay còn dính đầy bọt xà phòng. Sau đó anh cười hỏi em, hạnh phúc em muốn được bao bọc ở trong đó là nơi nào, em vươn tay ôm trở lại anh, đắc ý nói chính là nơi này đó.Vòng tay anh quanh thân thể em lập tức mạnh mẽ siết chặt hơn, em không chịu thua, cũng nỗ lực đấu lại.…Em nghĩ, cái ôm của chúng ta vào lúc đó, ngập tràn hạnh phúc.
Anh nói hôm nay anh muốn rửa chén bát, em lập tức nhiệt liệt tán thành, ăn xong thoải mái lên ngồi ở đệm phòng khách xem tạp chí, nghe thấy tiếng anh huýt gió khe khẽ lẫn trong tiếng nước chảy ào ào lấp đầy mỗi góc căn nhà.
Bỗng nhiên, em nhìn thấy ở một góc nhỏ trên trang cuối tờ tạp chí đăng một lời nhắn, trùng hợp thay lại là của một người tên Dịch gửi cho một người tên Khải.
Len lén sải bước đến bên cửa phòng bếp, em đọc thật to lên cho anh nghe: “Khi anh ôm em, là em được bao bọc trong hạnh phúc. – Dịch gửi Khải.”
Tiếng nước đột nhiên dừng lại, anh nhảy đến ôm chầm lấy em, tay còn dính đầy bọt xà phòng. Sau đó anh cười hỏi em, hạnh phúc em muốn được bao bọc ở trong đó là nơi nào, em vươn tay ôm trở lại anh, đắc ý nói chính là nơi này đó.
Vòng tay anh quanh thân thể em lập tức mạnh mẽ siết chặt hơn, em không chịu thua, cũng nỗ lực đấu lại.
…
Em nghĩ, cái ôm của chúng ta vào lúc đó, ngập tràn hạnh phúc.
15P, 7H, 6SM Đích Cố Sự Đại TậpTác giả: Hổ Phách Trùng TửTruyện Đam MỹCó một trần tinh (ngôi sao bám bụi) nhỏ bé đem lòng yêu một hằng tinh rực rỡ như ngọc. Nó đương nhiên không sai. Chỉ là, sẽ rất khổ sở. … Tôi, một đứa con trai bình thường, tốt nghiệp đại học đã hai năm, trước mắt đang điên cuồng tìm việc lại liên tiếp gặp chuyện xui xẻo, yêu người đó cũng là một người con trai. Người đó tốt nghiệp học viện điện ảnh chưa đến ba năm, hiện tại đã là một ngôi sao nổi tiếng đến mức chạm tay cũng có thể bỏng. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đó là ở phòng thu âm. Thời đại này, tất cả những ngôi sao bất kể nam nữ đóng hơn hai tập phim truyền hình, có được chút tiếng tăm đều sẽ đi hát. Tiền thu được không biết có phải lại mang đi gửi gắm cho các đạo diễn phim để được chú ý đến hay không? Khi đó, thằng tôi bất hạnh đang ngồi nhà chờ hồi âm của lá đơn xin việc thứ hai mươi hai trong vô vọng, chú tôi bắt gặp, nói lúc còn trẻ phải ra ngoài lăn lộn với đời, sau đó lập tức túm lấy tôi đem đến chỗ chú bảo làm vài việc vặt trong hè. Bản thân cũng không chấp nhặt… Anh nói hôm nay anh muốn rửa chén bát, em lập tức nhiệt liệt tán thành, ăn xong thoải mái lên ngồi ở đệm phòng khách xem tạp chí, nghe thấy tiếng anh huýt gió khe khẽ lẫn trong tiếng nước chảy ào ào lấp đầy mỗi góc căn nhà.Bỗng nhiên, em nhìn thấy ở một góc nhỏ trên trang cuối tờ tạp chí đăng một lời nhắn, trùng hợp thay lại là của một người tên Dịch gửi cho một người tên Khải.Len lén sải bước đến bên cửa phòng bếp, em đọc thật to lên cho anh nghe: “Khi anh ôm em, là em được bao bọc trong hạnh phúc. – Dịch gửi Khải.”Tiếng nước đột nhiên dừng lại, anh nhảy đến ôm chầm lấy em, tay còn dính đầy bọt xà phòng. Sau đó anh cười hỏi em, hạnh phúc em muốn được bao bọc ở trong đó là nơi nào, em vươn tay ôm trở lại anh, đắc ý nói chính là nơi này đó.Vòng tay anh quanh thân thể em lập tức mạnh mẽ siết chặt hơn, em không chịu thua, cũng nỗ lực đấu lại.…Em nghĩ, cái ôm của chúng ta vào lúc đó, ngập tràn hạnh phúc.