Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.
Chương 1892
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1892:“Mẹ kiếp? Dám đánh tao?“Mày có biết ông đây là ai không?Cô ấy còn rút một tấm danh thiếp ra đưa: “Tôi là người nhà họ Tiền..”“Cút, bớt lo chuyện bao đồng!”Không đợi cho Tiền Gia Hân nói hết, thanh niên tóc đỏ đã ném tấm danh thiếp đi, lạnh lùng quát.“Nơi này khó lường, các cô không đùa nổi đâu! Tóm lại, cô ta đã xúc phạm tôi, tôi sẽ đưa cô ta đi nhận hình phạt.”Anh ta nghiêm giọng cảnh cáo: “Bất kể các cô có phải bạn của cô ta hay không, cũng không bảo vệ được cô ta”Diệp Phi còn đang chau mày thì Phác Anh Long đã nhếch mép cười: “Không bảo vệ được cô ấy?”“Cút!”Thanh niên tóc đỏ lại một lần nữa lớn tiếng: “Đừng cố gồng, các người không đùa được với bọn này đâu!”“Chát!”Phác Anh Long nhanh nhẹn sải bước tiến lên, dưới sự chứng kiến của đám đông, anh ta vung tay giáng xuống một cú bạt tai vang dội.Thanh niên tóc đỏ lảo đảo lùi sau nhổ ra một chiếc răng đầy máu, đầu óc choáng váng.Phác Anh Long lại bước tới tát thêm một cái Bốp!Năm ngón tay hẵn lên rõ ràng.Phác Anh Long lấy khăn giấy lau hai bàn tay, cười khẩy: “Giờ tôi chọc vào.các anh rồi đấy, sao nào?”Thanh niên tóc đỏ xoay mòng mòng hai vòng tại chỗ, ngơ ngẩn một lúc mới lại nhổ thêm một ngụm nước bọt dính máu.Anh ta nhìn Phác Anh Long không sao tin nổi, rồi ôm mặt gân cổ lên quát.“Mẹ kiếp? Dám đánh tao?“Người đâu, đánh chết thăng chó này cho tao!”Anh ta ra lệnh Năm gã to con mặc vest hung hằng xông tới, không hề nương tay với Phác Anh Long.Binh bốp binh.Ánh mắt Phác Anh Long đanh lại, không lùi mà xông thẳng lên trước.Ung dung nhã nhặn tung ra từng đòn *Á..‘Sau một loạt những tiếng hét, năm gã to con mặc vest văng ra kêu gào thảm thiết, Phác Anh Long đứng giữa đám đông không mảy may thương tích.Không đợi cho thanh niên tóc đỏ đang lăm le chai rượu kịp ngỡ ngàng, Phác Anh Long lại lách người đến thẳng trước mặt đối phương trong chớp mắt.“Binh!”Anh ta cướp lấy chai rượu đập thẳng vào đầu thanh niên tóc đỏ.Sau một tiếng kêu vang, chai rượu vỡ tan tành, rượu bản tung tóe, thanh niên tóc đỏ kêu thảm thiết, lảo đảo lùi sau vài bước.“Mẹ kiếp, mày dám đánh tao à”Thanh niên tóc đó ôm đầu gào thét: “Ông đây là cháu của Tư Đồ Không, mày dám động vào à?”Câu này vừa thốt ra, không ít người có mặt tại đó mặt biến sắc, ngay đến Tiền Gia Hân cũng phải chau mày.Đổi lại là một tuần lễ trước, chưa nhiều người biết tới cái tên Tư Đồ Không, mà cho dù có biết cũng sẽ không để ý tới.Dẫu gì cũng chỉ là một tay quản lý tiền sảnh.
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1892:“Mẹ kiếp? Dám đánh tao?“Mày có biết ông đây là ai không?Cô ấy còn rút một tấm danh thiếp ra đưa: “Tôi là người nhà họ Tiền..”“Cút, bớt lo chuyện bao đồng!”Không đợi cho Tiền Gia Hân nói hết, thanh niên tóc đỏ đã ném tấm danh thiếp đi, lạnh lùng quát.“Nơi này khó lường, các cô không đùa nổi đâu! Tóm lại, cô ta đã xúc phạm tôi, tôi sẽ đưa cô ta đi nhận hình phạt.”Anh ta nghiêm giọng cảnh cáo: “Bất kể các cô có phải bạn của cô ta hay không, cũng không bảo vệ được cô ta”Diệp Phi còn đang chau mày thì Phác Anh Long đã nhếch mép cười: “Không bảo vệ được cô ấy?”“Cút!”Thanh niên tóc đỏ lại một lần nữa lớn tiếng: “Đừng cố gồng, các người không đùa được với bọn này đâu!”“Chát!”Phác Anh Long nhanh nhẹn sải bước tiến lên, dưới sự chứng kiến của đám đông, anh ta vung tay giáng xuống một cú bạt tai vang dội.Thanh niên tóc đỏ lảo đảo lùi sau nhổ ra một chiếc răng đầy máu, đầu óc choáng váng.Phác Anh Long lại bước tới tát thêm một cái Bốp!Năm ngón tay hẵn lên rõ ràng.Phác Anh Long lấy khăn giấy lau hai bàn tay, cười khẩy: “Giờ tôi chọc vào.các anh rồi đấy, sao nào?”Thanh niên tóc đỏ xoay mòng mòng hai vòng tại chỗ, ngơ ngẩn một lúc mới lại nhổ thêm một ngụm nước bọt dính máu.Anh ta nhìn Phác Anh Long không sao tin nổi, rồi ôm mặt gân cổ lên quát.“Mẹ kiếp? Dám đánh tao?“Người đâu, đánh chết thăng chó này cho tao!”Anh ta ra lệnh Năm gã to con mặc vest hung hằng xông tới, không hề nương tay với Phác Anh Long.Binh bốp binh.Ánh mắt Phác Anh Long đanh lại, không lùi mà xông thẳng lên trước.Ung dung nhã nhặn tung ra từng đòn *Á..‘Sau một loạt những tiếng hét, năm gã to con mặc vest văng ra kêu gào thảm thiết, Phác Anh Long đứng giữa đám đông không mảy may thương tích.Không đợi cho thanh niên tóc đỏ đang lăm le chai rượu kịp ngỡ ngàng, Phác Anh Long lại lách người đến thẳng trước mặt đối phương trong chớp mắt.“Binh!”Anh ta cướp lấy chai rượu đập thẳng vào đầu thanh niên tóc đỏ.Sau một tiếng kêu vang, chai rượu vỡ tan tành, rượu bản tung tóe, thanh niên tóc đỏ kêu thảm thiết, lảo đảo lùi sau vài bước.“Mẹ kiếp, mày dám đánh tao à”Thanh niên tóc đó ôm đầu gào thét: “Ông đây là cháu của Tư Đồ Không, mày dám động vào à?”Câu này vừa thốt ra, không ít người có mặt tại đó mặt biến sắc, ngay đến Tiền Gia Hân cũng phải chau mày.Đổi lại là một tuần lễ trước, chưa nhiều người biết tới cái tên Tư Đồ Không, mà cho dù có biết cũng sẽ không để ý tới.Dẫu gì cũng chỉ là một tay quản lý tiền sảnh.
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1892:“Mẹ kiếp? Dám đánh tao?“Mày có biết ông đây là ai không?Cô ấy còn rút một tấm danh thiếp ra đưa: “Tôi là người nhà họ Tiền..”“Cút, bớt lo chuyện bao đồng!”Không đợi cho Tiền Gia Hân nói hết, thanh niên tóc đỏ đã ném tấm danh thiếp đi, lạnh lùng quát.“Nơi này khó lường, các cô không đùa nổi đâu! Tóm lại, cô ta đã xúc phạm tôi, tôi sẽ đưa cô ta đi nhận hình phạt.”Anh ta nghiêm giọng cảnh cáo: “Bất kể các cô có phải bạn của cô ta hay không, cũng không bảo vệ được cô ta”Diệp Phi còn đang chau mày thì Phác Anh Long đã nhếch mép cười: “Không bảo vệ được cô ấy?”“Cút!”Thanh niên tóc đỏ lại một lần nữa lớn tiếng: “Đừng cố gồng, các người không đùa được với bọn này đâu!”“Chát!”Phác Anh Long nhanh nhẹn sải bước tiến lên, dưới sự chứng kiến của đám đông, anh ta vung tay giáng xuống một cú bạt tai vang dội.Thanh niên tóc đỏ lảo đảo lùi sau nhổ ra một chiếc răng đầy máu, đầu óc choáng váng.Phác Anh Long lại bước tới tát thêm một cái Bốp!Năm ngón tay hẵn lên rõ ràng.Phác Anh Long lấy khăn giấy lau hai bàn tay, cười khẩy: “Giờ tôi chọc vào.các anh rồi đấy, sao nào?”Thanh niên tóc đỏ xoay mòng mòng hai vòng tại chỗ, ngơ ngẩn một lúc mới lại nhổ thêm một ngụm nước bọt dính máu.Anh ta nhìn Phác Anh Long không sao tin nổi, rồi ôm mặt gân cổ lên quát.“Mẹ kiếp? Dám đánh tao?“Người đâu, đánh chết thăng chó này cho tao!”Anh ta ra lệnh Năm gã to con mặc vest hung hằng xông tới, không hề nương tay với Phác Anh Long.Binh bốp binh.Ánh mắt Phác Anh Long đanh lại, không lùi mà xông thẳng lên trước.Ung dung nhã nhặn tung ra từng đòn *Á..‘Sau một loạt những tiếng hét, năm gã to con mặc vest văng ra kêu gào thảm thiết, Phác Anh Long đứng giữa đám đông không mảy may thương tích.Không đợi cho thanh niên tóc đỏ đang lăm le chai rượu kịp ngỡ ngàng, Phác Anh Long lại lách người đến thẳng trước mặt đối phương trong chớp mắt.“Binh!”Anh ta cướp lấy chai rượu đập thẳng vào đầu thanh niên tóc đỏ.Sau một tiếng kêu vang, chai rượu vỡ tan tành, rượu bản tung tóe, thanh niên tóc đỏ kêu thảm thiết, lảo đảo lùi sau vài bước.“Mẹ kiếp, mày dám đánh tao à”Thanh niên tóc đó ôm đầu gào thét: “Ông đây là cháu của Tư Đồ Không, mày dám động vào à?”Câu này vừa thốt ra, không ít người có mặt tại đó mặt biến sắc, ngay đến Tiền Gia Hân cũng phải chau mày.Đổi lại là một tuần lễ trước, chưa nhiều người biết tới cái tên Tư Đồ Không, mà cho dù có biết cũng sẽ không để ý tới.Dẫu gì cũng chỉ là một tay quản lý tiền sảnh.