Tác giả:

Đông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không…

Chương 18: Cẩn thận củi lửa

[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Tối hôm qua, lúc Quẻ Ly rúc vào lòng mình ngủ, Đông Dương đã chú ý tới vết hôn trên cổ của em trai mình.Ban đầu y chỉ nghĩ là thằng nhóc nhà mình chỉ là đang chơi đùa cái gì đó mà thôi, ai ngờ vừa nhắm mắt được một chốc thì thủ phạm của cái thứ kia đã đến luôn rồi."Thật sự không ngờ lại là chú đấy Chính phủ Liên hiệp tự trị Mông Cương."Quẻ Ly nhìn người kia giật mình một cái, hơi khó xử xoa dịu cơn giận của Đông Dương."Anh, anh đừng gọi cậu ấy như thế chứ.""Ừ, rồi để nó thịt mày luôn đấy."Quẻ Ly thấy Đông Dương gọi cậu là "mày" liền đủ hiểu mà câm miệng lại, làm động tác kéo khóa rồi ngồi cùng xuống bên cạnh Mongolian.Tiếp đó là hơn một tiếng thuyết giảng của người anh trai công tâm Liên bang Đông Dương.Nghe xong Mongolian mới run chân đỡ Quẻ Ly lên cùng rồi cả ba chuẩn bị ra căng tin của tổng bộ."À mà anh sao lại quay trở về đây vậy?""Cơ thể không thích hợp để sống bên kia nên phải về đây điều trị.""Ra vậy, xem ra anh có một chủ nhân tốt nhỉ?"Quẻ Ly cảm thán nói rồi bắt đầu kể về những việc gần đây."Những thế hệ lai tạo tiếp theo cũng rất mạnh, hiện đang được phân chia hết rồi.""Phân chia?""Là kiểu như những kẻ ở nửa thế giới kia tới chọn cho mình những người lai tạo mình thích ấy. Tất cả đều chọn được hết rồi.""À, xem ra chúng ta là bên loạn nhất nhỉ?""Thì chúng ta thuộc đời đầu mà."Quẻ Ly bất đắc dĩ cười trừ mà đáp lại.Đúng lúc này có một âm thanh gọi với lại."Anh Đông Dương!"Vừa nghe Đông Dương liền nhận ra được ngay, quay đầu lại lập tức bị một bóng người bổ nhào tới.Việt Nam nhào tới ôm cứng lấy Đông Dương, vui vẻ tới cực độ."Anh, anh, em nhớ anh lắm luôn đó."Cậu nhóc cười rạng rõ, dụi dụi đầu vào người Đông Dương.Foxland đi tới từ phía sau, tiếp tới là một thiếu niên có vẻ xêm xêm Việt Nam với ngôi sao trắng phía bên mắt phải, nước da xanh trắng sọc ngang."Việt Nam, cậu có sao không?!"Thiếu niên đó kéo Việt Nam dậy, lo lắng xem xét cậu nhóc từ trên xuống dưới."Cuba, tớ không sao mà. Mà anh ấy là anh Đông Dương đó. Tớ kể cho cậu rồi đấy!"Đông Dương đứng dậy, tay đưa lên xoa đầu Việt Nam rồi tự giới thiệu mình.Nhìn dáng vẻ của cậu nhóc Cuba này xem ra là thế hệ sau của bọn họ rồi."Quẻ Ly, đó là người mà Việt Nam chọn à?""Vâng, hóa ra Việt Nam nói thật a. Thằng bé thật sự được anh cưng chiều kìa.""Hì, thì em và Việt Nam giống nhau quá còn gì."Nói rồi Đông Dương còn đưa tay véo má của hai cậu em trai mà mình yêu quý nữa.Mà nhắc tới người lai tạo mà Việt Nam chọn mới nhớ.Ngoài Cuba ra thì Việt Nam còn chọn một người nữa.Một cậu trai tên Việt Hòa có dáng vẻ gần giống Quẻ Ly......Sau khi ăn sáng xong thì Đông Dương tiến tới phòng khám để kiểm tra sức khỏe tổng quát rồi mới lấy kết quả để tiến hành chọn phương án điều trị.Mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ nhưng y thật sự không ngờ Snowl vậy mà cũng là người làm trong khuôn viên lai tạo đấy."Tôi tự hỏi cô rốt cuộc có thân phận gì mà lại được ra vào tự do như vậy chứ. Bình thường những nghiên cứu viên ở khuôn viên lai tạo sẽ không bao giờ được ra ngoài đâu.""Ngài chỉ cần biết tôi là một nhân viên trong tổng bộ là được."Snowl kết nối máy đo sóng não cho Đông Dương, khuôn mặt không đổi mà trả lời."Cẩn thận củi lửa đấy."=====Government of the Mongolian Autonomous Union - Chính phủ Liên hiệp tự trị Mông CươngMột chính phủ bù nhìn của Đế quốc Nhật ở khu tự trị tại Nội Mông nằm dưới chủ quyền của Trung Quốc.Khu tự trị này bao gồm các tỉnh Sát Cáp Nhĩ và Tuy Viễn, tương ứng với phần trung tâm của Nội Mông hiện nay. Đôi khi nó cũng được gọi là Mông Cổ Quốc (蒙古國) (tương tự như Mãn Châu Quốc, một chính phủ bù nhìn khác của Nhật Bản tại Mãn Châu).

Tối hôm qua, lúc Quẻ Ly rúc vào lòng mình ngủ, Đông Dương đã chú ý tới vết hôn trên cổ của em trai mình.

Ban đầu y chỉ nghĩ là thằng nhóc nhà mình chỉ là đang chơi đùa cái gì đó mà thôi, ai ngờ vừa nhắm mắt được một chốc thì thủ phạm của cái thứ kia đã đến luôn rồi.

"Thật sự không ngờ lại là chú đấy Chính phủ Liên hiệp tự trị Mông Cương."

Quẻ Ly nhìn người kia giật mình một cái, hơi khó xử xoa dịu cơn giận của Đông Dương.

"Anh, anh đừng gọi cậu ấy như thế chứ."

"Ừ, rồi để nó thịt mày luôn đấy."

Quẻ Ly thấy Đông Dương gọi cậu là "mày" liền đủ hiểu mà câm miệng lại, làm động tác kéo khóa rồi ngồi cùng xuống bên cạnh Mongolian.

Tiếp đó là hơn một tiếng thuyết giảng của người anh trai công tâm Liên bang Đông Dương.

Nghe xong Mongolian mới run chân đỡ Quẻ Ly lên cùng rồi cả ba chuẩn bị ra căng tin của tổng bộ.

"À mà anh sao lại quay trở về đây vậy?"

"Cơ thể không thích hợp để sống bên kia nên phải về đây điều trị."

"Ra vậy, xem ra anh có một chủ nhân tốt nhỉ?"

Quẻ Ly cảm thán nói rồi bắt đầu kể về những việc gần đây.

"Những thế hệ lai tạo tiếp theo cũng rất mạnh, hiện đang được phân chia hết rồi."

"Phân chia?"

"Là kiểu như những kẻ ở nửa thế giới kia tới chọn cho mình những người lai tạo mình thích ấy. Tất cả đều chọn được hết rồi."

"À, xem ra chúng ta là bên loạn nhất nhỉ?"

"Thì chúng ta thuộc đời đầu mà."

Quẻ Ly bất đắc dĩ cười trừ mà đáp lại.

Đúng lúc này có một âm thanh gọi với lại.

"Anh Đông Dương!"

Vừa nghe Đông Dương liền nhận ra được ngay, quay đầu lại lập tức bị một bóng người bổ nhào tới.

Việt Nam nhào tới ôm cứng lấy Đông Dương, vui vẻ tới cực độ.

"Anh, anh, em nhớ anh lắm luôn đó."

Cậu nhóc cười rạng rõ, dụi dụi đầu vào người Đông Dương.

Foxland đi tới từ phía sau, tiếp tới là một thiếu niên có vẻ xêm xêm Việt Nam với ngôi sao trắng phía bên mắt phải, nước da xanh trắng sọc ngang.

"Việt Nam, cậu có sao không?!"

Thiếu niên đó kéo Việt Nam dậy, lo lắng xem xét cậu nhóc từ trên xuống dưới.

"Cuba, tớ không sao mà. Mà anh ấy là anh Đông Dương đó. Tớ kể cho cậu rồi đấy!"

Đông Dương đứng dậy, tay đưa lên xoa đầu Việt Nam rồi tự giới thiệu mình.

Nhìn dáng vẻ của cậu nhóc Cuba này xem ra là thế hệ sau của bọn họ rồi.

"Quẻ Ly, đó là người mà Việt Nam chọn à?"

"Vâng, hóa ra Việt Nam nói thật a. Thằng bé thật sự được anh cưng chiều kìa."

"Hì, thì em và Việt Nam giống nhau quá còn gì."

Nói rồi Đông Dương còn đưa tay véo má của hai cậu em trai mà mình yêu quý nữa.

Mà nhắc tới người lai tạo mà Việt Nam chọn mới nhớ.

Ngoài Cuba ra thì Việt Nam còn chọn một người nữa.

Một cậu trai tên Việt Hòa có dáng vẻ gần giống Quẻ Ly.

.....

Sau khi ăn sáng xong thì Đông Dương tiến tới phòng khám để kiểm tra sức khỏe tổng quát rồi mới lấy kết quả để tiến hành chọn phương án điều trị.

Mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ nhưng y thật sự không ngờ Snowl vậy mà cũng là người làm trong khuôn viên lai tạo đấy.

"Tôi tự hỏi cô rốt cuộc có thân phận gì mà lại được ra vào tự do như vậy chứ. Bình thường những nghiên cứu viên ở khuôn viên lai tạo sẽ không bao giờ được ra ngoài đâu."

"Ngài chỉ cần biết tôi là một nhân viên trong tổng bộ là được."

Snowl kết nối máy đo sóng não cho Đông Dương, khuôn mặt không đổi mà trả lời.

"Cẩn thận củi lửa đấy."

=====

Government of the Mongolian Autonomous Union - Chính phủ Liên hiệp tự trị Mông Cương

Một chính phủ bù nhìn của Đế quốc Nhật ở khu tự trị tại Nội Mông nằm dưới chủ quyền của Trung Quốc.

Khu tự trị này bao gồm các tỉnh Sát Cáp Nhĩ và Tuy Viễn, tương ứng với phần trung tâm của Nội Mông hiện nay. Đôi khi nó cũng được gọi là Mông Cổ Quốc (蒙古國) (tương tự như Mãn Châu Quốc, một chính phủ bù nhìn khác của Nhật Bản tại Mãn Châu).

[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Tối hôm qua, lúc Quẻ Ly rúc vào lòng mình ngủ, Đông Dương đã chú ý tới vết hôn trên cổ của em trai mình.Ban đầu y chỉ nghĩ là thằng nhóc nhà mình chỉ là đang chơi đùa cái gì đó mà thôi, ai ngờ vừa nhắm mắt được một chốc thì thủ phạm của cái thứ kia đã đến luôn rồi."Thật sự không ngờ lại là chú đấy Chính phủ Liên hiệp tự trị Mông Cương."Quẻ Ly nhìn người kia giật mình một cái, hơi khó xử xoa dịu cơn giận của Đông Dương."Anh, anh đừng gọi cậu ấy như thế chứ.""Ừ, rồi để nó thịt mày luôn đấy."Quẻ Ly thấy Đông Dương gọi cậu là "mày" liền đủ hiểu mà câm miệng lại, làm động tác kéo khóa rồi ngồi cùng xuống bên cạnh Mongolian.Tiếp đó là hơn một tiếng thuyết giảng của người anh trai công tâm Liên bang Đông Dương.Nghe xong Mongolian mới run chân đỡ Quẻ Ly lên cùng rồi cả ba chuẩn bị ra căng tin của tổng bộ."À mà anh sao lại quay trở về đây vậy?""Cơ thể không thích hợp để sống bên kia nên phải về đây điều trị.""Ra vậy, xem ra anh có một chủ nhân tốt nhỉ?"Quẻ Ly cảm thán nói rồi bắt đầu kể về những việc gần đây."Những thế hệ lai tạo tiếp theo cũng rất mạnh, hiện đang được phân chia hết rồi.""Phân chia?""Là kiểu như những kẻ ở nửa thế giới kia tới chọn cho mình những người lai tạo mình thích ấy. Tất cả đều chọn được hết rồi.""À, xem ra chúng ta là bên loạn nhất nhỉ?""Thì chúng ta thuộc đời đầu mà."Quẻ Ly bất đắc dĩ cười trừ mà đáp lại.Đúng lúc này có một âm thanh gọi với lại."Anh Đông Dương!"Vừa nghe Đông Dương liền nhận ra được ngay, quay đầu lại lập tức bị một bóng người bổ nhào tới.Việt Nam nhào tới ôm cứng lấy Đông Dương, vui vẻ tới cực độ."Anh, anh, em nhớ anh lắm luôn đó."Cậu nhóc cười rạng rõ, dụi dụi đầu vào người Đông Dương.Foxland đi tới từ phía sau, tiếp tới là một thiếu niên có vẻ xêm xêm Việt Nam với ngôi sao trắng phía bên mắt phải, nước da xanh trắng sọc ngang."Việt Nam, cậu có sao không?!"Thiếu niên đó kéo Việt Nam dậy, lo lắng xem xét cậu nhóc từ trên xuống dưới."Cuba, tớ không sao mà. Mà anh ấy là anh Đông Dương đó. Tớ kể cho cậu rồi đấy!"Đông Dương đứng dậy, tay đưa lên xoa đầu Việt Nam rồi tự giới thiệu mình.Nhìn dáng vẻ của cậu nhóc Cuba này xem ra là thế hệ sau của bọn họ rồi."Quẻ Ly, đó là người mà Việt Nam chọn à?""Vâng, hóa ra Việt Nam nói thật a. Thằng bé thật sự được anh cưng chiều kìa.""Hì, thì em và Việt Nam giống nhau quá còn gì."Nói rồi Đông Dương còn đưa tay véo má của hai cậu em trai mà mình yêu quý nữa.Mà nhắc tới người lai tạo mà Việt Nam chọn mới nhớ.Ngoài Cuba ra thì Việt Nam còn chọn một người nữa.Một cậu trai tên Việt Hòa có dáng vẻ gần giống Quẻ Ly......Sau khi ăn sáng xong thì Đông Dương tiến tới phòng khám để kiểm tra sức khỏe tổng quát rồi mới lấy kết quả để tiến hành chọn phương án điều trị.Mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ nhưng y thật sự không ngờ Snowl vậy mà cũng là người làm trong khuôn viên lai tạo đấy."Tôi tự hỏi cô rốt cuộc có thân phận gì mà lại được ra vào tự do như vậy chứ. Bình thường những nghiên cứu viên ở khuôn viên lai tạo sẽ không bao giờ được ra ngoài đâu.""Ngài chỉ cần biết tôi là một nhân viên trong tổng bộ là được."Snowl kết nối máy đo sóng não cho Đông Dương, khuôn mặt không đổi mà trả lời."Cẩn thận củi lửa đấy."=====Government of the Mongolian Autonomous Union - Chính phủ Liên hiệp tự trị Mông CươngMột chính phủ bù nhìn của Đế quốc Nhật ở khu tự trị tại Nội Mông nằm dưới chủ quyền của Trung Quốc.Khu tự trị này bao gồm các tỉnh Sát Cáp Nhĩ và Tuy Viễn, tương ứng với phần trung tâm của Nội Mông hiện nay. Đôi khi nó cũng được gọi là Mông Cổ Quốc (蒙古國) (tương tự như Mãn Châu Quốc, một chính phủ bù nhìn khác của Nhật Bản tại Mãn Châu).

Chương 18: Cẩn thận củi lửa