Tác giả:

Đông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không…

Chương 27: Rồi từ từ sẽ quen

[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Sáng hôm sau, Snowl được một nhân viên trong tổng bộ tìm thấy dưới đống đổ nát và được đưa tới phòng theo dõi đặc biệt để chữa trị.Không lâu sau thì được đưa về phòng chăm sóc của khuôn viên lai tạo.Dù sao cô vẫn còn hữu dụng, chưa chết lúc này được."Anh, có chuyện gì vậy? Anh ngơ người từ nãy giờ rồi đấy."Quẻ Ly cằn nhằn nhìn Đông Dương.Rõ ràng là cùng cậu huấn luyện bọn nhóc thế hệ mới hôm nay mà tâm trí lúc nào cũng như trên mây."Xin lỗi em nhé. Anh có chút bất an.""Bất an? Là vụ sập nửa khuôn viên lai tạo tối qua ấy hả?""Ừm."Khuôn viên lai tạo đối với những người lai tạo như Đông Dương, Quẻ Ly hay những thế hệ lai tạo mới là một nơi cực kì quan trọng nên bất an cũng là điều dễ hiểu nhưng chắc sẽ không đến nỗi phải ngẩn người thế chứ."Cũng không sao đâu, dù gì cũng chỉ có một người bị thương, chắc sẽ ổn thôi.""Ừm..."....Đông Dương tới buổi trưa lại một mình tới bãi cỏ sau tổng bộ nhưng hôm nay cậu không có hứng thú ăn nên nhịn luôn.Bỗng trên cổ y đột nhiên nặng hơn một chút."A?"Dây chuyền?Y sờ lên mặt dây chuyền rồi ngửa đầu lên nhìn người đang vừa đeo vòng cho mình."Chào, lại gặp rồi."France Empire vui vẻ lên tiếng, ánh mắt ôn nhu nhìn xuống khuôn mặt bất ngờ của y."Dây chuyền này sao ngươi lại đeo cho ta?""Hử? Dĩ nhiên là thấy hợp rồi. Cái này ta giữ cũng lâu rồi nhưng không biết dùng ở đâu. Thấy ngươi hợp với nó nên đeo luôn cho ngươi.""Hể, có vẻ ngươi tốt bụng quá nhỉ."Y cảm thán sờ sờ mặt dây chuyền.Chiếc khóa trông hơi nứt như đã bị phá hủy vài lần, sần sùi và gai góc.Chỉ là hình như y cũng rất thích cái này."Cảm ơn ngươi nhé. À mà chúng ta có phải đã gặp nhau trước đó không? Ta có cảm giác ngươi rất quen."France Empire nghe rõ, ánh mắt lóe lên tia vui mừng trong chốc lát, ngồi xuống bên cạnh y."Ta cũng cảm thấy vậy, rất quen."Hắn nhẹ nhàng nói, tay theo thói quen đưa lên vỗ nhẹ đầu y.Đông Dương nhìn chằm chằm phần bả vai của hắn, có chút quen thuộc.Nhưng mà bây giờ y chưa cần."À mà viên bi hôm trước ngươi tặng ta ấy. Rất đẹp. Cảm ơn ngươi nha.""...."France Empire đơ người một chút sau đó khuôn mặt đều đỏ bừng lên, gục đầu xuống.Y cúi người nhìn biểu cảm của hắn, mỉm cười nhẹ.Quả nhiên rất quen mà.Có lẽ trong một lúc nào đó, y đã gặp hắn rồi chăng?Ở phía xa, China vẫn đang quan sát mọi thứ, lẩm bẩm điều gì đó vô nghĩa với không khí."1010, nhiệm vụ tiếp theo là gì?"Có vài thứ đã biến chất, nhiệm vụ cũng thay đổi theo......Vài tháng tiếp theo, UN tiếp tục đàm phán với bên khuôn viên lai tạo về thế hệ kế tiếp sẽ được chuyển giao cho bọn họ.Thời gian này mối quan hệ giữa France Empire và Đông Dương cũng gần gũi hơn ban đầu rất nhiều.Mỗi ngày hắn đều bám dính lấy y cả, rời xa một chút là cả cái tổng bộ bị lật tung lên luôn."Nếu ngươi rời xa ta quá lâu, ngươi nhất đinh sẽ lại quên ta."Hắn bảo vậy.Trí nhớ của y đâu có kém tới vậy, trừ khi là bị người khác tác động vào.Có lần y thử giả vờ tỏ ra không quen hắn rồi, kết quả sau đó náo loạn vô cùng.Nghe nói tối hôm đó khuôn viên lại sập thêm một lần nữa.Đừng nói là lần trước cũng là do hắn đấy nhé?!!!Khuôn viên lai tạo bị phá hủy nghiêm trọng  may mắn là những cơ sở nghiên cứu phía dưới đất là không bị động đến.May vãi!!!

Sáng hôm sau, Snowl được một nhân viên trong tổng bộ tìm thấy dưới đống đổ nát và được đưa tới phòng theo dõi đặc biệt để chữa trị.

Không lâu sau thì được đưa về phòng chăm sóc của khuôn viên lai tạo.

Dù sao cô vẫn còn hữu dụng, chưa chết lúc này được.

"Anh, có chuyện gì vậy? Anh ngơ người từ nãy giờ rồi đấy."

Quẻ Ly cằn nhằn nhìn Đông Dương.

Rõ ràng là cùng cậu huấn luyện bọn nhóc thế hệ mới hôm nay mà tâm trí lúc nào cũng như trên mây.

"Xin lỗi em nhé. Anh có chút bất an."

"Bất an? Là vụ sập nửa khuôn viên lai tạo tối qua ấy hả?"

"Ừm."

Khuôn viên lai tạo đối với những người lai tạo như Đông Dương, Quẻ Ly hay những thế hệ lai tạo mới là một nơi cực kì quan trọng nên bất an cũng là điều dễ hiểu nhưng chắc sẽ không đến nỗi phải ngẩn người thế chứ.

"Cũng không sao đâu, dù gì cũng chỉ có một người bị thương, chắc sẽ ổn thôi."

"Ừm..."

....

Đông Dương tới buổi trưa lại một mình tới bãi cỏ sau tổng bộ nhưng hôm nay cậu không có hứng thú ăn nên nhịn luôn.

Bỗng trên cổ y đột nhiên nặng hơn một chút.

"A?"

Dây chuyền?

Y sờ lên mặt dây chuyền rồi ngửa đầu lên nhìn người đang vừa đeo vòng cho mình.

"Chào, lại gặp rồi."

France Empire vui vẻ lên tiếng, ánh mắt ôn nhu nhìn xuống khuôn mặt bất ngờ của y.

"Dây chuyền này sao ngươi lại đeo cho ta?"

"Hử? Dĩ nhiên là thấy hợp rồi. Cái này ta giữ cũng lâu rồi nhưng không biết dùng ở đâu. Thấy ngươi hợp với nó nên đeo luôn cho ngươi."

"Hể, có vẻ ngươi tốt bụng quá nhỉ."

Y cảm thán sờ sờ mặt dây chuyền.

Chiếc khóa trông hơi nứt như đã bị phá hủy vài lần, sần sùi và gai góc.

Chỉ là hình như y cũng rất thích cái này.

"Cảm ơn ngươi nhé. À mà chúng ta có phải đã gặp nhau trước đó không? Ta có cảm giác ngươi rất quen."

France Empire nghe rõ, ánh mắt lóe lên tia vui mừng trong chốc lát, ngồi xuống bên cạnh y.

"Ta cũng cảm thấy vậy, rất quen."

Hắn nhẹ nhàng nói, tay theo thói quen đưa lên vỗ nhẹ đầu y.

Đông Dương nhìn chằm chằm phần bả vai của hắn, có chút quen thuộc.

Nhưng mà bây giờ y chưa cần.

"À mà viên bi hôm trước ngươi tặng ta ấy. Rất đẹp. Cảm ơn ngươi nha."

"...."

France Empire đơ người một chút sau đó khuôn mặt đều đỏ bừng lên, gục đầu xuống.

Y cúi người nhìn biểu cảm của hắn, mỉm cười nhẹ.

Quả nhiên rất quen mà.

Có lẽ trong một lúc nào đó, y đã gặp hắn rồi chăng?

Ở phía xa, China vẫn đang quan sát mọi thứ, lẩm bẩm điều gì đó vô nghĩa với không khí.

"1010, nhiệm vụ tiếp theo là gì?"

Có vài thứ đã biến chất, nhiệm vụ cũng thay đổi theo.

.....

Vài tháng tiếp theo, UN tiếp tục đàm phán với bên khuôn viên lai tạo về thế hệ kế tiếp sẽ được chuyển giao cho bọn họ.

Thời gian này mối quan hệ giữa France Empire và Đông Dương cũng gần gũi hơn ban đầu rất nhiều.

Mỗi ngày hắn đều bám dính lấy y cả, rời xa một chút là cả cái tổng bộ bị lật tung lên luôn.

"Nếu ngươi rời xa ta quá lâu, ngươi nhất đinh sẽ lại quên ta."

Hắn bảo vậy.

Trí nhớ của y đâu có kém tới vậy, trừ khi là bị người khác tác động vào.

Có lần y thử giả vờ tỏ ra không quen hắn rồi, kết quả sau đó náo loạn vô cùng.

Nghe nói tối hôm đó khuôn viên lại sập thêm một lần nữa.

Đừng nói là lần trước cũng là do hắn đấy nhé?!!!

Khuôn viên lai tạo bị phá hủy nghiêm trọng  may mắn là những cơ sở nghiên cứu phía dưới đất là không bị động đến.

May vãi!!!

[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Sáng hôm sau, Snowl được một nhân viên trong tổng bộ tìm thấy dưới đống đổ nát và được đưa tới phòng theo dõi đặc biệt để chữa trị.Không lâu sau thì được đưa về phòng chăm sóc của khuôn viên lai tạo.Dù sao cô vẫn còn hữu dụng, chưa chết lúc này được."Anh, có chuyện gì vậy? Anh ngơ người từ nãy giờ rồi đấy."Quẻ Ly cằn nhằn nhìn Đông Dương.Rõ ràng là cùng cậu huấn luyện bọn nhóc thế hệ mới hôm nay mà tâm trí lúc nào cũng như trên mây."Xin lỗi em nhé. Anh có chút bất an.""Bất an? Là vụ sập nửa khuôn viên lai tạo tối qua ấy hả?""Ừm."Khuôn viên lai tạo đối với những người lai tạo như Đông Dương, Quẻ Ly hay những thế hệ lai tạo mới là một nơi cực kì quan trọng nên bất an cũng là điều dễ hiểu nhưng chắc sẽ không đến nỗi phải ngẩn người thế chứ."Cũng không sao đâu, dù gì cũng chỉ có một người bị thương, chắc sẽ ổn thôi.""Ừm..."....Đông Dương tới buổi trưa lại một mình tới bãi cỏ sau tổng bộ nhưng hôm nay cậu không có hứng thú ăn nên nhịn luôn.Bỗng trên cổ y đột nhiên nặng hơn một chút."A?"Dây chuyền?Y sờ lên mặt dây chuyền rồi ngửa đầu lên nhìn người đang vừa đeo vòng cho mình."Chào, lại gặp rồi."France Empire vui vẻ lên tiếng, ánh mắt ôn nhu nhìn xuống khuôn mặt bất ngờ của y."Dây chuyền này sao ngươi lại đeo cho ta?""Hử? Dĩ nhiên là thấy hợp rồi. Cái này ta giữ cũng lâu rồi nhưng không biết dùng ở đâu. Thấy ngươi hợp với nó nên đeo luôn cho ngươi.""Hể, có vẻ ngươi tốt bụng quá nhỉ."Y cảm thán sờ sờ mặt dây chuyền.Chiếc khóa trông hơi nứt như đã bị phá hủy vài lần, sần sùi và gai góc.Chỉ là hình như y cũng rất thích cái này."Cảm ơn ngươi nhé. À mà chúng ta có phải đã gặp nhau trước đó không? Ta có cảm giác ngươi rất quen."France Empire nghe rõ, ánh mắt lóe lên tia vui mừng trong chốc lát, ngồi xuống bên cạnh y."Ta cũng cảm thấy vậy, rất quen."Hắn nhẹ nhàng nói, tay theo thói quen đưa lên vỗ nhẹ đầu y.Đông Dương nhìn chằm chằm phần bả vai của hắn, có chút quen thuộc.Nhưng mà bây giờ y chưa cần."À mà viên bi hôm trước ngươi tặng ta ấy. Rất đẹp. Cảm ơn ngươi nha.""...."France Empire đơ người một chút sau đó khuôn mặt đều đỏ bừng lên, gục đầu xuống.Y cúi người nhìn biểu cảm của hắn, mỉm cười nhẹ.Quả nhiên rất quen mà.Có lẽ trong một lúc nào đó, y đã gặp hắn rồi chăng?Ở phía xa, China vẫn đang quan sát mọi thứ, lẩm bẩm điều gì đó vô nghĩa với không khí."1010, nhiệm vụ tiếp theo là gì?"Có vài thứ đã biến chất, nhiệm vụ cũng thay đổi theo......Vài tháng tiếp theo, UN tiếp tục đàm phán với bên khuôn viên lai tạo về thế hệ kế tiếp sẽ được chuyển giao cho bọn họ.Thời gian này mối quan hệ giữa France Empire và Đông Dương cũng gần gũi hơn ban đầu rất nhiều.Mỗi ngày hắn đều bám dính lấy y cả, rời xa một chút là cả cái tổng bộ bị lật tung lên luôn."Nếu ngươi rời xa ta quá lâu, ngươi nhất đinh sẽ lại quên ta."Hắn bảo vậy.Trí nhớ của y đâu có kém tới vậy, trừ khi là bị người khác tác động vào.Có lần y thử giả vờ tỏ ra không quen hắn rồi, kết quả sau đó náo loạn vô cùng.Nghe nói tối hôm đó khuôn viên lại sập thêm một lần nữa.Đừng nói là lần trước cũng là do hắn đấy nhé?!!!Khuôn viên lai tạo bị phá hủy nghiêm trọng  may mắn là những cơ sở nghiên cứu phía dưới đất là không bị động đến.May vãi!!!

Chương 27: Rồi từ từ sẽ quen