Đông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không…
Chương 30: Thiếu niên thêu dệt
[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Nam Kì nghe rõ, ánh mắt nhìn tới France Empire có chút thay đổi.Chiều hôm qua, khi Đông Dương tới kéo hắn đi mang dáng vẻ hoàn toàn khác với hiện tại nên không thể nói chỉ là bạn bè được.Hơn nữa, anh từng xem qua về một số tư liệu mật của người quản lí cấp cao khuôn viên lai tạo.Kí ức của Đông Dương đã bị xóa đi những phần cực kì quan trọng, nhất định sẽ liên quan rất nhiều tới người trước mặt này.Phục hồi hay không?"Chúng ta mau đi nhanh thôi. Sắp tới giờ lên lớp rồi."Đông Dương nhẹ nhàng nắm tay Nam Kì kéo đi, nghiêng đầu qua nhắc nhở France Empire đi theo."Mau đi thôi."Hắn khẽ hừ lạnh một cái rồi đi theo.Sáng hôm đó, Nam Kì giống như một chú gà con mà lẽo đẽo theo sau Đông Dương, đôi khi còn bấu lên người y không buông nhưng có vẻ người bị bấu không thấy phiền lắm.France Empire thử kéo Nam Kì ra rồi, sau đó bàn tay của hắn liền dính đầy máu, còn bị Đông Dương đánh một trận nữa chứ.Tới lúc đấy hắn mới biết lí do tại sao cái tên đột nhiên xuất hiện đó lại quấn băng đầy người như xác ướp thế.Nam Kì bị kéo đau thì cực kì uất ức mà bấu càng chặt vào Đông Dương."Nam Kì, em đang ôm hơi chặt rồi đấy. Không phải em đang đau sao?"Đông Dương nhẹ nhàng gỡ vòng ôm của Nam Kì ra, lau nước mắt cho anh rồi lại nhẹ nhàng ôm anh vào lòng.Giống như một người anh trai đang cố dỗ em mình."Nam Kì, em nên trở lại khuôn viên thì hơn. Ở đó sẽ có thuốc giảm đau dành cho em.""Không..."Âm thanh nức nở vang lên khiến y đau lòng.Em vẫn yếu đuối đến đau lòng như vậy Nam Kì."Ngươi để y gần gũi với tên đó như vậy sao?"LN bất ngờ tiến lại gần, có vẻ đang hứng thú với cái người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đông Dương."Tên đó... là em trai của Indochine. Y chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của mình mà thôi. Hơn nữa, ta cũng không giống như ngươi. Ta sẽ không bao giờ coi y là đồ chơi.""...."LN nhìn đôi mắt màu xanh dương của hắn tối lại mà bật cười.Quái vật cũng đòi nói chuyện yêu đương sao?"France Empire, ta có coi UN là đồ chơi cũng đâu có sao? Dù gì thì y cũng sẽ không bao giờ rời xa ta được đâu.""Bọn họ nhất định sẽ giết ngươi.""Sẽ không đâu. UN sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra."UN vốn là đứa trẻ được USSR, America và UK nuôi dưỡng mà lớn lên, cư nhiên sẽ được bọn họ cực kì quan tâm.Bằng chứng là trong vô số những người có tài ngoại giao như EU hay ASEAN thì bọn họ đã chọn UN đảm nhiệm chức vụ này, mặc cho bản thân y chẳng có chút kinh nghiệm nào.Hồi trước, lúc thiết lập ngoại giao, hắn thật sự đã bất ngờ khi biết bọn họ đã chọn UN.Hầu như những sự kiện then chốt, UN đều được ba người đặc cách cho tham gia.Quả thực là một sự quan tâm đặc biệt a...Vậy nên, nếu việc của LN và UN được truyền đến tai bọn họ nhất định sẽ không phải chuyện tốt lành gì.May mà dạo gần đây UK với America đang đi nghỉ dưỡng với nhau rồi, USSR cũng bận việc điều hành gia tộc."FE, chúng ta về thôi."France Empire giật mình thoát khỏi dòng duy nghĩ của mình.Mới chỉ suy nghĩ một chút mà đã mấy tiếng trôi qua rồi à.Đông Dương nhìn hắn một chút rồi đưa Nam Kì cho hắn."Ngươi ôm nhẹ thôi nhé. Nam Kì đang ngủ rồi. Tí nữa chúng ta sẽ tới khuôn viên lai tạo xem có người nào ở đó không rồi xin ít thuốc giảm đau cho thằng bé."
Nam Kì nghe rõ, ánh mắt nhìn tới France Empire có chút thay đổi.
Chiều hôm qua, khi Đông Dương tới kéo hắn đi mang dáng vẻ hoàn toàn khác với hiện tại nên không thể nói chỉ là bạn bè được.
Hơn nữa, anh từng xem qua về một số tư liệu mật của người quản lí cấp cao khuôn viên lai tạo.
Kí ức của Đông Dương đã bị xóa đi những phần cực kì quan trọng, nhất định sẽ liên quan rất nhiều tới người trước mặt này.
Phục hồi hay không?
"Chúng ta mau đi nhanh thôi. Sắp tới giờ lên lớp rồi."
Đông Dương nhẹ nhàng nắm tay Nam Kì kéo đi, nghiêng đầu qua nhắc nhở France Empire đi theo.
"Mau đi thôi."
Hắn khẽ hừ lạnh một cái rồi đi theo.
Sáng hôm đó, Nam Kì giống như một chú gà con mà lẽo đẽo theo sau Đông Dương, đôi khi còn bấu lên người y không buông nhưng có vẻ người bị bấu không thấy phiền lắm.
France Empire thử kéo Nam Kì ra rồi, sau đó bàn tay của hắn liền dính đầy máu, còn bị Đông Dương đánh một trận nữa chứ.
Tới lúc đấy hắn mới biết lí do tại sao cái tên đột nhiên xuất hiện đó lại quấn băng đầy người như xác ướp thế.
Nam Kì bị kéo đau thì cực kì uất ức mà bấu càng chặt vào Đông Dương.
"Nam Kì, em đang ôm hơi chặt rồi đấy. Không phải em đang đau sao?"
Đông Dương nhẹ nhàng gỡ vòng ôm của Nam Kì ra, lau nước mắt cho anh rồi lại nhẹ nhàng ôm anh vào lòng.
Giống như một người anh trai đang cố dỗ em mình.
"Nam Kì, em nên trở lại khuôn viên thì hơn. Ở đó sẽ có thuốc giảm đau dành cho em."
"Không..."
Âm thanh nức nở vang lên khiến y đau lòng.
Em vẫn yếu đuối đến đau lòng như vậy Nam Kì.
"Ngươi để y gần gũi với tên đó như vậy sao?"
LN bất ngờ tiến lại gần, có vẻ đang hứng thú với cái người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đông Dương.
"Tên đó... là em trai của Indochine. Y chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của mình mà thôi. Hơn nữa, ta cũng không giống như ngươi. Ta sẽ không bao giờ coi y là đồ chơi."
"...."
LN nhìn đôi mắt màu xanh dương của hắn tối lại mà bật cười.
Quái vật cũng đòi nói chuyện yêu đương sao?
"France Empire, ta có coi UN là đồ chơi cũng đâu có sao? Dù gì thì y cũng sẽ không bao giờ rời xa ta được đâu."
"Bọn họ nhất định sẽ giết ngươi."
"Sẽ không đâu. UN sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra."
UN vốn là đứa trẻ được USSR, America và UK nuôi dưỡng mà lớn lên, cư nhiên sẽ được bọn họ cực kì quan tâm.
Bằng chứng là trong vô số những người có tài ngoại giao như EU hay ASEAN thì bọn họ đã chọn UN đảm nhiệm chức vụ này, mặc cho bản thân y chẳng có chút kinh nghiệm nào.
Hồi trước, lúc thiết lập ngoại giao, hắn thật sự đã bất ngờ khi biết bọn họ đã chọn UN.
Hầu như những sự kiện then chốt, UN đều được ba người đặc cách cho tham gia.
Quả thực là một sự quan tâm đặc biệt a...
Vậy nên, nếu việc của LN và UN được truyền đến tai bọn họ nhất định sẽ không phải chuyện tốt lành gì.
May mà dạo gần đây UK với America đang đi nghỉ dưỡng với nhau rồi, USSR cũng bận việc điều hành gia tộc.
"FE, chúng ta về thôi."
France Empire giật mình thoát khỏi dòng duy nghĩ của mình.
Mới chỉ suy nghĩ một chút mà đã mấy tiếng trôi qua rồi à.
Đông Dương nhìn hắn một chút rồi đưa Nam Kì cho hắn.
"Ngươi ôm nhẹ thôi nhé. Nam Kì đang ngủ rồi. Tí nữa chúng ta sẽ tới khuôn viên lai tạo xem có người nào ở đó không rồi xin ít thuốc giảm đau cho thằng bé."
[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Nam Kì nghe rõ, ánh mắt nhìn tới France Empire có chút thay đổi.Chiều hôm qua, khi Đông Dương tới kéo hắn đi mang dáng vẻ hoàn toàn khác với hiện tại nên không thể nói chỉ là bạn bè được.Hơn nữa, anh từng xem qua về một số tư liệu mật của người quản lí cấp cao khuôn viên lai tạo.Kí ức của Đông Dương đã bị xóa đi những phần cực kì quan trọng, nhất định sẽ liên quan rất nhiều tới người trước mặt này.Phục hồi hay không?"Chúng ta mau đi nhanh thôi. Sắp tới giờ lên lớp rồi."Đông Dương nhẹ nhàng nắm tay Nam Kì kéo đi, nghiêng đầu qua nhắc nhở France Empire đi theo."Mau đi thôi."Hắn khẽ hừ lạnh một cái rồi đi theo.Sáng hôm đó, Nam Kì giống như một chú gà con mà lẽo đẽo theo sau Đông Dương, đôi khi còn bấu lên người y không buông nhưng có vẻ người bị bấu không thấy phiền lắm.France Empire thử kéo Nam Kì ra rồi, sau đó bàn tay của hắn liền dính đầy máu, còn bị Đông Dương đánh một trận nữa chứ.Tới lúc đấy hắn mới biết lí do tại sao cái tên đột nhiên xuất hiện đó lại quấn băng đầy người như xác ướp thế.Nam Kì bị kéo đau thì cực kì uất ức mà bấu càng chặt vào Đông Dương."Nam Kì, em đang ôm hơi chặt rồi đấy. Không phải em đang đau sao?"Đông Dương nhẹ nhàng gỡ vòng ôm của Nam Kì ra, lau nước mắt cho anh rồi lại nhẹ nhàng ôm anh vào lòng.Giống như một người anh trai đang cố dỗ em mình."Nam Kì, em nên trở lại khuôn viên thì hơn. Ở đó sẽ có thuốc giảm đau dành cho em.""Không..."Âm thanh nức nở vang lên khiến y đau lòng.Em vẫn yếu đuối đến đau lòng như vậy Nam Kì."Ngươi để y gần gũi với tên đó như vậy sao?"LN bất ngờ tiến lại gần, có vẻ đang hứng thú với cái người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đông Dương."Tên đó... là em trai của Indochine. Y chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của mình mà thôi. Hơn nữa, ta cũng không giống như ngươi. Ta sẽ không bao giờ coi y là đồ chơi.""...."LN nhìn đôi mắt màu xanh dương của hắn tối lại mà bật cười.Quái vật cũng đòi nói chuyện yêu đương sao?"France Empire, ta có coi UN là đồ chơi cũng đâu có sao? Dù gì thì y cũng sẽ không bao giờ rời xa ta được đâu.""Bọn họ nhất định sẽ giết ngươi.""Sẽ không đâu. UN sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra."UN vốn là đứa trẻ được USSR, America và UK nuôi dưỡng mà lớn lên, cư nhiên sẽ được bọn họ cực kì quan tâm.Bằng chứng là trong vô số những người có tài ngoại giao như EU hay ASEAN thì bọn họ đã chọn UN đảm nhiệm chức vụ này, mặc cho bản thân y chẳng có chút kinh nghiệm nào.Hồi trước, lúc thiết lập ngoại giao, hắn thật sự đã bất ngờ khi biết bọn họ đã chọn UN.Hầu như những sự kiện then chốt, UN đều được ba người đặc cách cho tham gia.Quả thực là một sự quan tâm đặc biệt a...Vậy nên, nếu việc của LN và UN được truyền đến tai bọn họ nhất định sẽ không phải chuyện tốt lành gì.May mà dạo gần đây UK với America đang đi nghỉ dưỡng với nhau rồi, USSR cũng bận việc điều hành gia tộc."FE, chúng ta về thôi."France Empire giật mình thoát khỏi dòng duy nghĩ của mình.Mới chỉ suy nghĩ một chút mà đã mấy tiếng trôi qua rồi à.Đông Dương nhìn hắn một chút rồi đưa Nam Kì cho hắn."Ngươi ôm nhẹ thôi nhé. Nam Kì đang ngủ rồi. Tí nữa chúng ta sẽ tới khuôn viên lai tạo xem có người nào ở đó không rồi xin ít thuốc giảm đau cho thằng bé."