Tác giả:

Đông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không…

Chương 37: Sợi băng

[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Quay lại với Đông Dương.Sau khi trở về cùng France Empire thì y với Nam Kì bị tách nhau ra.Mãi mới tìm được thì Nam Kì lại chẳng khác nào một nhóc gấu mà bám chặt lấy y."Anh.....""Anh ở đây, đừng sợ."Nam Kì nghe rõ liền thả lỏng hơn một chút nhưng bất ngờ lại biến thành một nhóc con lăm tuổi mà nhào vào lòng Đông Dương.France Empire nhìn một màn này có chút cạn lời..."Nhìn hai người hình như giống cha con hơn là anh em đấy.""Vậy sao? Tôi không để ý mấy."Đông Dương nở một nụ cười bất đắc dĩ mà đáp lại."À mà anh có biết xác ướp không?""Xác ướp? Có, có một gia tộc xác ướp ở đây luôn mà. Không phải tên nhóc này mang gen bên đó đấy nhé.""Không có. Tôi chỉ là tiện hỏi thôi mà."Y ôm Nam Kì lên, nhẹ vỗ về rồi đưa cậu về phòng ngủ của mình trước.Dù gì thì cũng tối rồi mà."Anh nghĩ sao về những sợi băng quấn quanh người xác ướp?""Thông thường những sợi băng đối với xác ướp là những lớp bảo vệ tương tự như da người. Tuy nhiên có một số trường hợp sau khi trải qua quá trình ướp xác một thời gian dài thì những sợi băng dần dính vào da người được ướp. Từ đó tạo ra một làn da mới có mối liên kết bền chặt và giống hệt như da người thật của bọn họ. Ta nói có đúng không?""Ngươi có vẻ hiểu biết rất nhiều."Đông Dương gật đầu cảm thán nhưng ngay lập tức thay đổi âm giọng."Vậy xét theo trường hợp đa số kia thì ngươi nghĩ Nam Kì thế nào hả?"Vừa nói y vừa nhanh chóng dùng chân đá mạnh vào lưng của France Empire rồi nắm lấy cổ áo hắn ném mạnh xuống sàn!"Đừng tưởng ta không biết trong thời gian ta với Nam Kì tách khỏi nhau thì ngươi đã làm gì em ấy."Rầm!Vết băng bị hở ra kha khá.Nhất định là chỉ có tên khốn này!France Empire đau đớn đỡ lưng gượng đứng dậy, trông không khác gì một cụ già còng lưng cả."Ngươi..."Hắn ai oán ngẩng đầu lên nhìn y, không còn gì luyến tiếc.Gục...."Hả?"Đông Dương ngơ người một chốc, khuôn mặt tái mét lại."France Empire! Ngươi tỉnh lại ngay cho ta!!!"Y đâu có đá mạnh đến vậy đâu chứ?!!!"France Empire? Ngươi có nghe thấy ta nói gì không? Bác s... Ah!"Ngay khi y định lên tiếng thì một lực đạo lớn liền kéo y xuống, lưng đập xuống sàn đau đớn."Đau..."Y rít một hơi lạnh, ngước mắt nhìn lên cái tên khốn đang đè mình ở phía trên."Ngươi lừa ta.""Hì, ngươi cũng vừa bạo hành ta còn gì."France Empire cười cười một chút, đưa trán lại chạm tới trán y."Ta thích ngươi. Ngươi biết mà.""... ta biết."Đông Dương chậm đáp, hai tay khẽ vòng lên ôm lấy cổ của hắn kéo dần xuống.Môi của cả hai khẽ chạm nhau một chút rồi nhanh chóng rời ra.France Empire cúi người xuống hôn lên tai của Đông Dương, vui vẻ nhìn y đỏ bừng mặt vì ngượng."Indochine, chúng ta ngủ chung được khômg?""...."Bốp!Một cú đá ngay bụng."Cút."Ôi, thật đau lòng mà=))----------------Sáng, Nam Kì vừa thức dậy liền đập vào mắt là cảnh tên France Empire đang ôm Đông Dương từ đằng sau.Trong lúc y đang ngủ.Nam Kì đơ người rồi nhìn lên hắn đang ra dấu cho cậu yên lặng."...."Mọi người nghĩ cậu sẽ nghe theo sao?Dĩ nhiên là có rồi.Cậu không muốn bị tháo băng như hôm qua đâu.Hơn nữa dù gì thì anh Đông Dương cũng dậy rồi.Nam Kì hoải mái ngáp một tiếng rồi chùn chăn lên ngủ tiếp.Cùng lúc đó, Đông Dương cũng đã mở mắt, vô cùng tri kỉ mà nắm lấy cái tay đang ôm mình rồi....Rắc!Một âm thanh oan nghiệt vang lên.

Quay lại với Đông Dương.

Sau khi trở về cùng France Empire thì y với Nam Kì bị tách nhau ra.

Mãi mới tìm được thì Nam Kì lại chẳng khác nào một nhóc gấu mà bám chặt lấy y.

"Anh....."

"Anh ở đây, đừng sợ."

Nam Kì nghe rõ liền thả lỏng hơn một chút nhưng bất ngờ lại biến thành một nhóc con lăm tuổi mà nhào vào lòng Đông Dương.

France Empire nhìn một màn này có chút cạn lời...

"Nhìn hai người hình như giống cha con hơn là anh em đấy."

"Vậy sao? Tôi không để ý mấy."

Đông Dương nở một nụ cười bất đắc dĩ mà đáp lại.

"À mà anh có biết xác ướp không?"

"Xác ướp? Có, có một gia tộc xác ướp ở đây luôn mà. Không phải tên nhóc này mang gen bên đó đấy nhé."

"Không có. Tôi chỉ là tiện hỏi thôi mà."

Y ôm Nam Kì lên, nhẹ vỗ về rồi đưa cậu về phòng ngủ của mình trước.

Dù gì thì cũng tối rồi mà.

"Anh nghĩ sao về những sợi băng quấn quanh người xác ướp?"

"Thông thường những sợi băng đối với xác ướp là những lớp bảo vệ tương tự như da người. Tuy nhiên có một số trường hợp sau khi trải qua quá trình ướp xác một thời gian dài thì những sợi băng dần dính vào da người được ướp. Từ đó tạo ra một làn da mới có mối liên kết bền chặt và giống hệt như da người thật của bọn họ. Ta nói có đúng không?"

"Ngươi có vẻ hiểu biết rất nhiều."

Đông Dương gật đầu cảm thán nhưng ngay lập tức thay đổi âm giọng.

"Vậy xét theo trường hợp đa số kia thì ngươi nghĩ Nam Kì thế nào hả?"

Vừa nói y vừa nhanh chóng dùng chân đá mạnh vào lưng của France Empire rồi nắm lấy cổ áo hắn ném mạnh xuống sàn!

"Đừng tưởng ta không biết trong thời gian ta với Nam Kì tách khỏi nhau thì ngươi đã làm gì em ấy."

Rầm!

Vết băng bị hở ra kha khá.

Nhất định là chỉ có tên khốn này!

France Empire đau đớn đỡ lưng gượng đứng dậy, trông không khác gì một cụ già còng lưng cả.

"Ngươi..."

Hắn ai oán ngẩng đầu lên nhìn y, không còn gì luyến tiếc.

Gục....

"Hả?"

Đông Dương ngơ người một chốc, khuôn mặt tái mét lại.

"France Empire! Ngươi tỉnh lại ngay cho ta!!!"

Y đâu có đá mạnh đến vậy đâu chứ?!!!

"France Empire? Ngươi có nghe thấy ta nói gì không? Bác s... Ah!"

Ngay khi y định lên tiếng thì một lực đạo lớn liền kéo y xuống, lưng đập xuống sàn đau đớn.

"Đau..."

Y rít một hơi lạnh, ngước mắt nhìn lên cái tên khốn đang đè mình ở phía trên.

"Ngươi lừa ta."

"Hì, ngươi cũng vừa bạo hành ta còn gì."

France Empire cười cười một chút, đưa trán lại chạm tới trán y.

"Ta thích ngươi. Ngươi biết mà."

"... ta biết."

Đông Dương chậm đáp, hai tay khẽ vòng lên ôm lấy cổ của hắn kéo dần xuống.

Môi của cả hai khẽ chạm nhau một chút rồi nhanh chóng rời ra.

France Empire cúi người xuống hôn lên tai của Đông Dương, vui vẻ nhìn y đỏ bừng mặt vì ngượng.

"Indochine, chúng ta ngủ chung được khômg?"

"...."

Bốp!

Một cú đá ngay bụng.

"Cút."

Ôi, thật đau lòng mà=))

----------------

Sáng, Nam Kì vừa thức dậy liền đập vào mắt là cảnh tên France Empire đang ôm Đông Dương từ đằng sau.

Trong lúc y đang ngủ.

Nam Kì đơ người rồi nhìn lên hắn đang ra dấu cho cậu yên lặng.

"...."

Mọi người nghĩ cậu sẽ nghe theo sao?

Dĩ nhiên là có rồi.

Cậu không muốn bị tháo băng như hôm qua đâu.

Hơn nữa dù gì thì anh Đông Dương cũng dậy rồi.

Nam Kì hoải mái ngáp một tiếng rồi chùn chăn lên ngủ tiếp.

Cùng lúc đó, Đông Dương cũng đã mở mắt, vô cùng tri kỉ mà nắm lấy cái tay đang ôm mình rồi....

Rắc!

Một âm thanh oan nghiệt vang lên.

[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái SơnTác giả: RenvoTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcĐông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ." "Chắc lần này gia tộc An Nam sẽ lấy thôi. Dù gì bọn họ cũng khoái mấy đứa nhóc có cùng mã gen mà." "Cái này thì chưa chắc. Cái tên FE kia thích thu thập nô lệ thế cơ mà. Chắc chắn sẽ không buông tha đâu." Gia tộc An Nam? French? Nô lệ?!!! Từ từ, vậy đây là đâu?! Rõ ràng vừa nãy y còn đang ở gần kết giới giữa hai nửa thế giới mà! Trong lúc Đông Dương đang hoảng thì một người đột nhiên bước lại gần rồi lột chiếc khăn đen bịt mắt của y xuống. Đôi mắt đột ngột tiếp xúc với ánh sáng mà nheo lại, khó khăn mở từ từ ra. Đôi mắt màu xanh lục ươm lam chậm rãi mở ra khiến người kia hơi ngỡ ngàng. "Đẹp thật." "Hả?" Đông Dương vừa mới mở mắt ra liền bị một người lạ mặt khen đẹp, có chút ngớ người. "Ờm... xin lỗi nhưng anh có thể cởi trói giúp tôi được không… Quay lại với Đông Dương.Sau khi trở về cùng France Empire thì y với Nam Kì bị tách nhau ra.Mãi mới tìm được thì Nam Kì lại chẳng khác nào một nhóc gấu mà bám chặt lấy y."Anh.....""Anh ở đây, đừng sợ."Nam Kì nghe rõ liền thả lỏng hơn một chút nhưng bất ngờ lại biến thành một nhóc con lăm tuổi mà nhào vào lòng Đông Dương.France Empire nhìn một màn này có chút cạn lời..."Nhìn hai người hình như giống cha con hơn là anh em đấy.""Vậy sao? Tôi không để ý mấy."Đông Dương nở một nụ cười bất đắc dĩ mà đáp lại."À mà anh có biết xác ướp không?""Xác ướp? Có, có một gia tộc xác ướp ở đây luôn mà. Không phải tên nhóc này mang gen bên đó đấy nhé.""Không có. Tôi chỉ là tiện hỏi thôi mà."Y ôm Nam Kì lên, nhẹ vỗ về rồi đưa cậu về phòng ngủ của mình trước.Dù gì thì cũng tối rồi mà."Anh nghĩ sao về những sợi băng quấn quanh người xác ướp?""Thông thường những sợi băng đối với xác ướp là những lớp bảo vệ tương tự như da người. Tuy nhiên có một số trường hợp sau khi trải qua quá trình ướp xác một thời gian dài thì những sợi băng dần dính vào da người được ướp. Từ đó tạo ra một làn da mới có mối liên kết bền chặt và giống hệt như da người thật của bọn họ. Ta nói có đúng không?""Ngươi có vẻ hiểu biết rất nhiều."Đông Dương gật đầu cảm thán nhưng ngay lập tức thay đổi âm giọng."Vậy xét theo trường hợp đa số kia thì ngươi nghĩ Nam Kì thế nào hả?"Vừa nói y vừa nhanh chóng dùng chân đá mạnh vào lưng của France Empire rồi nắm lấy cổ áo hắn ném mạnh xuống sàn!"Đừng tưởng ta không biết trong thời gian ta với Nam Kì tách khỏi nhau thì ngươi đã làm gì em ấy."Rầm!Vết băng bị hở ra kha khá.Nhất định là chỉ có tên khốn này!France Empire đau đớn đỡ lưng gượng đứng dậy, trông không khác gì một cụ già còng lưng cả."Ngươi..."Hắn ai oán ngẩng đầu lên nhìn y, không còn gì luyến tiếc.Gục...."Hả?"Đông Dương ngơ người một chốc, khuôn mặt tái mét lại."France Empire! Ngươi tỉnh lại ngay cho ta!!!"Y đâu có đá mạnh đến vậy đâu chứ?!!!"France Empire? Ngươi có nghe thấy ta nói gì không? Bác s... Ah!"Ngay khi y định lên tiếng thì một lực đạo lớn liền kéo y xuống, lưng đập xuống sàn đau đớn."Đau..."Y rít một hơi lạnh, ngước mắt nhìn lên cái tên khốn đang đè mình ở phía trên."Ngươi lừa ta.""Hì, ngươi cũng vừa bạo hành ta còn gì."France Empire cười cười một chút, đưa trán lại chạm tới trán y."Ta thích ngươi. Ngươi biết mà.""... ta biết."Đông Dương chậm đáp, hai tay khẽ vòng lên ôm lấy cổ của hắn kéo dần xuống.Môi của cả hai khẽ chạm nhau một chút rồi nhanh chóng rời ra.France Empire cúi người xuống hôn lên tai của Đông Dương, vui vẻ nhìn y đỏ bừng mặt vì ngượng."Indochine, chúng ta ngủ chung được khômg?""...."Bốp!Một cú đá ngay bụng."Cút."Ôi, thật đau lòng mà=))----------------Sáng, Nam Kì vừa thức dậy liền đập vào mắt là cảnh tên France Empire đang ôm Đông Dương từ đằng sau.Trong lúc y đang ngủ.Nam Kì đơ người rồi nhìn lên hắn đang ra dấu cho cậu yên lặng."...."Mọi người nghĩ cậu sẽ nghe theo sao?Dĩ nhiên là có rồi.Cậu không muốn bị tháo băng như hôm qua đâu.Hơn nữa dù gì thì anh Đông Dương cũng dậy rồi.Nam Kì hoải mái ngáp một tiếng rồi chùn chăn lên ngủ tiếp.Cùng lúc đó, Đông Dương cũng đã mở mắt, vô cùng tri kỉ mà nắm lấy cái tay đang ôm mình rồi....Rắc!Một âm thanh oan nghiệt vang lên.

Chương 37: Sợi băng