Ninh Thư đi theo cha mình, chính xác hơn là cha của thân thể này. Cậu ngẩng đầu nhìn ngôi biệt thự lớn trước mắt, nơi đây còn có đình viện riêng, cậu xem như đã mở mang thêm tầm mắt về người có tiền thật sự. Khi cậu còn sống, Ninh gia có thể xem là nhà giàu mới nổi, trong vòng thượng lưu, lên không nổi mặt bàn. Cha mẹ cậu vì phô trương địa vị mà luôn mua nhiều đồ quý, đeo vàng bạc đầy người...!Thế nhưng họ không biết, tất cả mọi người đều chê cười sau lưng họ. Nhớ tới những chuyện trước đây, Ninh Thư hơi thất thần. Cậu đã chết. Nhưng cậu không muốn chết, cậu muốn báo thù. Mà hung thủ đó lại chính là em trai ruột của cậu. Thật bi hài. Ai cũng nói các cặp song sinh trên đời đều thân thiết, gắn kết với nhau, nhưng Ninh Hi ngược lại coi cậu như kẻ thù. Bọn họ là 1 cặp song sinh, Ninh Thư là anh trai, Ninh Hi là em trai. Ninh Hi thân thể không tốt, thường xuyên sinh bệnh. Vì vậy cha mẹ thường trách Ninh Thư đã cướp hết chất dinh dưỡng của em mình khi còn là phôi thai. Dần dà, Ninh Thư cũng…
Chương 2: 2: Bệnh Kiều Thiếu Gia Và Tuỳ Tùng Nhỏ 2
Bị Hắc Hóa Đại Lão Chiếm HữuTác giả: Hồng Trà Thúc ThúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Xuyên KhôngNinh Thư đi theo cha mình, chính xác hơn là cha của thân thể này. Cậu ngẩng đầu nhìn ngôi biệt thự lớn trước mắt, nơi đây còn có đình viện riêng, cậu xem như đã mở mang thêm tầm mắt về người có tiền thật sự. Khi cậu còn sống, Ninh gia có thể xem là nhà giàu mới nổi, trong vòng thượng lưu, lên không nổi mặt bàn. Cha mẹ cậu vì phô trương địa vị mà luôn mua nhiều đồ quý, đeo vàng bạc đầy người...!Thế nhưng họ không biết, tất cả mọi người đều chê cười sau lưng họ. Nhớ tới những chuyện trước đây, Ninh Thư hơi thất thần. Cậu đã chết. Nhưng cậu không muốn chết, cậu muốn báo thù. Mà hung thủ đó lại chính là em trai ruột của cậu. Thật bi hài. Ai cũng nói các cặp song sinh trên đời đều thân thiết, gắn kết với nhau, nhưng Ninh Hi ngược lại coi cậu như kẻ thù. Bọn họ là 1 cặp song sinh, Ninh Thư là anh trai, Ninh Hi là em trai. Ninh Hi thân thể không tốt, thường xuyên sinh bệnh. Vì vậy cha mẹ thường trách Ninh Thư đã cướp hết chất dinh dưỡng của em mình khi còn là phôi thai. Dần dà, Ninh Thư cũng… Lúc này, nhóm người hầu đồng loạt khom lưng: "Hoan nghênh thiếu gia trở về"."Vương thúc".Cố Sâm chú ý đến 2 người lạ mặt trong nhà, ánh mắt nhìn thoáng qua người phía sau một cái liền dời đi ngay, làm như thuận miệng hỏi: "Hai vị này là"?Ninh Thư đứng yên ở đó, không biết vì sao lúc ánh mắt Cố Sâm rơi vào người cậu, cậu lại theo bản năng cảm giác thiếu niên này không đơn giản."Thiếu gia".Quản gia nhận lấy cặp sách của Cố Sâm, cung kính nói: "Đây là Ninh tiên sinh, hôm nay đến để tiếp nhận công việc của tôi, còn cậu trai này là con của ông ấy, Ninh Thư.Lão gia biết cậu ấy cũng đang học cao trung nên liền sắp xếp cho dọn đến đây ở cùng luôn, để thiếu gia có thêm bạn".Cố Sâm cười nhạo, đây đúng thật là chuyện cha hắn có thể làm ra.Hắn lại nhìn thoáng qua nam sinh, bộ dáng quá mức thanh tú, làn da trắng nõn, đặc biệt là cặp mắt kia, nhìn vừa ôn nhu lại mềm mại, thật ra trông cũng thuận mắt.Nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, không hơn.Cố thiếu gia chưa bao giờ dư thừa một ánh mắt cho người râu ria nào hết.Cố Sâm gật đầu nhàn nhạt nói: "Vậy tôi lên trước, chú Vương, tôi không thích chú đi và thế người khác vào.Sẽ liên tục phạm sai lầm.Điều này khiến cha Ninh không khỏi lạnh người.Rõ ràng chỉ là đứa nhỏ mười mấy tuổi, thế nhưng lại khiến ông cảm giác được một sự nguy hiểm.Ông không khỏi lo lắng, kéo Ninh Thư qua nói nhỏ:"Tiểu Thư à, về sau con đừng bao giờ chọc thiếu gia mất hứng biết chưa"?Ninh Thư gật đầu.Cậu nhìn thân ảnh Cố Sâm, thầm nghĩ nhiệm vụ của cậu là xoát hảo cảm của đối phương nên tất nhiên sẽ không làm y mất hứng.Chỉ là không ngờ, thiếu niên Cố Sâm giống như có mắt phía sau lưng.Một giây, lập tức nhìn qua, con ngươi sắc bén như mãnh thú.Ninh Thư trong nháy mắt tim đập liên hồi.Màu môi có phần tái nhợt.Cậu nhịn không được phải dời mắt đi.Linh Linh: "Ký chủ ơii, anh như vậy là hong được đâu, như vậy thì sao làm nhiệm vụ xoát hảo cảm đây"?Ninh Thư nói ra cảm nhận của mình: "Không biết vì sao, tôi lại có chút sợ cậu ta:.Đời trước cậu không tiếp xúc với nhiều người, cảm giác tồn tại rất thấp, em trai Ninh Hi của cậu mới là kiểu mặt trăng được nhiều người vây quanh (gốc: chúng tinh phủng nguyệt).Vậy nên đối với việc xã giao cùng người khác cậu có phần không biết làm sao, càng miễn bàn tới kiểu người giống như Cố Sâm, thoạt nhìn đẹp trai, hoàn hảo, mặt ngoài nho nhã nhưng trong xương cốt lại lạnh lẽo tận cùng.Quản gia gõ cửa.Lúc Cố Sâm mở cửa phòng liền nói: "Thưa thiếu gia, cậu xem thử, muốn an bài 2 người Ninh tiên sinh ở chỗ nào"?Cố Sâm không quan tâm nói: "Chuyện nhỏ này chú không cần hỏi tôi.Chú cũng biết, tôi không thích người khác quá gần mình".Quản gia hiểu ý: "Dạ thiếu gia".Biệt thự Cố gia rất lớn, phòng ở tất nhiên cũng có rất nhiều, chỉ là mỗi phòng có chút khác biệt về vị trí và ánh sáng.Ninh Thư được phân cho phòng nghỉ ở vị trí cuối cùng.Nhưng là vậy cậu cũng cảm thấy vô cùng hài lòng.Cố gia là danh gia vọng tộc, cho dù có là căn phòng kém nhất vẫn đạt được độ xa hoa và thoải mái mà người bình thường không tưởng tượng được.Cha Ninh còn muốn học thêm về những quy tắc và lễ nghi của nhà họ Cố.May mắn là trước đây ông ấy cũng đã làm qua nhiều việc tương tự, nếu không cũng chẳng có cơ hội được Cố lão gia thuê.Về phần Ninh Thư, cậu lại đang chuẩn bị dọn đẹp chuyển sang đây.—-----------------------^ tui là phân cách tuyến đáng iu ^—----------------Cố Sâm là thiếu gia nhà họ Cố, con người nguyên tắc.Đối với bất cứ chuyện gì hắn cũng đều tận sức để làm hoàn mỹ.Việc sắp xếp thời gian của bản thân cũng vô cùng có quy luật.Vào mỗi tối thứ tư và thứ năm, Cố Sâm đều sẽ luyện dương cầm, lặp đi lặp lại...!Ở độ tuổi này mà hắn đã có không ít chứng nhận, giải thưởng.Hết chương 2.
Lúc này, nhóm người hầu đồng loạt khom lưng: "Hoan nghênh thiếu gia trở về".
"Vương thúc".
Cố Sâm chú ý đến 2 người lạ mặt trong nhà, ánh mắt nhìn thoáng qua người phía sau một cái liền dời đi ngay, làm như thuận miệng hỏi: "Hai vị này là"?
Ninh Thư đứng yên ở đó, không biết vì sao lúc ánh mắt Cố Sâm rơi vào người cậu, cậu lại theo bản năng cảm giác thiếu niên này không đơn giản.
"Thiếu gia".
Quản gia nhận lấy cặp sách của Cố Sâm, cung kính nói: "Đây là Ninh tiên sinh, hôm nay đến để tiếp nhận công việc của tôi, còn cậu trai này là con của ông ấy, Ninh Thư.
Lão gia biết cậu ấy cũng đang học cao trung nên liền sắp xếp cho dọn đến đây ở cùng luôn, để thiếu gia có thêm bạn".
Cố Sâm cười nhạo, đây đúng thật là chuyện cha hắn có thể làm ra.
Hắn lại nhìn thoáng qua nam sinh, bộ dáng quá mức thanh tú, làn da trắng nõn, đặc biệt là cặp mắt kia, nhìn vừa ôn nhu lại mềm mại, thật ra trông cũng thuận mắt.
Nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, không hơn.
Cố thiếu gia chưa bao giờ dư thừa một ánh mắt cho người râu ria nào hết.
Cố Sâm gật đầu nhàn nhạt nói: "Vậy tôi lên trước, chú Vương, tôi không thích chú đi và thế người khác vào.
Sẽ liên tục phạm sai lầm.
Điều này khiến cha Ninh không khỏi lạnh người.
Rõ ràng chỉ là đứa nhỏ mười mấy tuổi, thế nhưng lại khiến ông cảm giác được một sự nguy hiểm.
Ông không khỏi lo lắng, kéo Ninh Thư qua nói nhỏ:
"Tiểu Thư à, về sau con đừng bao giờ chọc thiếu gia mất hứng biết chưa"?
Ninh Thư gật đầu.
Cậu nhìn thân ảnh Cố Sâm, thầm nghĩ nhiệm vụ của cậu là xoát hảo cảm của đối phương nên tất nhiên sẽ không làm y mất hứng.
Chỉ là không ngờ, thiếu niên Cố Sâm giống như có mắt phía sau lưng.
Một giây, lập tức nhìn qua, con ngươi sắc bén như mãnh thú.
Ninh Thư trong nháy mắt tim đập liên hồi.
Màu môi có phần tái nhợt.
Cậu nhịn không được phải dời mắt đi.
Linh Linh: "Ký chủ ơii, anh như vậy là hong được đâu, như vậy thì sao làm nhiệm vụ xoát hảo cảm đây"?
Ninh Thư nói ra cảm nhận của mình: "Không biết vì sao, tôi lại có chút sợ cậu ta:.
Đời trước cậu không tiếp xúc với nhiều người, cảm giác tồn tại rất thấp, em trai Ninh Hi của cậu mới là kiểu mặt trăng được nhiều người vây quanh (gốc: chúng tinh phủng nguyệt).
Vậy nên đối với việc xã giao cùng người khác cậu có phần không biết làm sao, càng miễn bàn tới kiểu người giống như Cố Sâm, thoạt nhìn đẹp trai, hoàn hảo, mặt ngoài nho nhã nhưng trong xương cốt lại lạnh lẽo tận cùng.
Quản gia gõ cửa.
Lúc Cố Sâm mở cửa phòng liền nói: "Thưa thiếu gia, cậu xem thử, muốn an bài 2 người Ninh tiên sinh ở chỗ nào"?
Cố Sâm không quan tâm nói: "Chuyện nhỏ này chú không cần hỏi tôi.
Chú cũng biết, tôi không thích người khác quá gần mình".
Quản gia hiểu ý: "Dạ thiếu gia".
Biệt thự Cố gia rất lớn, phòng ở tất nhiên cũng có rất nhiều, chỉ là mỗi phòng có chút khác biệt về vị trí và ánh sáng.
Ninh Thư được phân cho phòng nghỉ ở vị trí cuối cùng.
Nhưng là vậy cậu cũng cảm thấy vô cùng hài lòng.
Cố gia là danh gia vọng tộc, cho dù có là căn phòng kém nhất vẫn đạt được độ xa hoa và thoải mái mà người bình thường không tưởng tượng được.
Cha Ninh còn muốn học thêm về những quy tắc và lễ nghi của nhà họ Cố.
May mắn là trước đây ông ấy cũng đã làm qua nhiều việc tương tự, nếu không cũng chẳng có cơ hội được Cố lão gia thuê.
Về phần Ninh Thư, cậu lại đang chuẩn bị dọn đẹp chuyển sang đây.
—-----------------------^ tui là phân cách tuyến đáng iu ^—----------------
Cố Sâm là thiếu gia nhà họ Cố, con người nguyên tắc.
Đối với bất cứ chuyện gì hắn cũng đều tận sức để làm hoàn mỹ.
Việc sắp xếp thời gian của bản thân cũng vô cùng có quy luật.
Vào mỗi tối thứ tư và thứ năm, Cố Sâm đều sẽ luyện dương cầm, lặp đi lặp lại...!Ở độ tuổi này mà hắn đã có không ít chứng nhận, giải thưởng.
Hết chương 2.
Bị Hắc Hóa Đại Lão Chiếm HữuTác giả: Hồng Trà Thúc ThúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Xuyên KhôngNinh Thư đi theo cha mình, chính xác hơn là cha của thân thể này. Cậu ngẩng đầu nhìn ngôi biệt thự lớn trước mắt, nơi đây còn có đình viện riêng, cậu xem như đã mở mang thêm tầm mắt về người có tiền thật sự. Khi cậu còn sống, Ninh gia có thể xem là nhà giàu mới nổi, trong vòng thượng lưu, lên không nổi mặt bàn. Cha mẹ cậu vì phô trương địa vị mà luôn mua nhiều đồ quý, đeo vàng bạc đầy người...!Thế nhưng họ không biết, tất cả mọi người đều chê cười sau lưng họ. Nhớ tới những chuyện trước đây, Ninh Thư hơi thất thần. Cậu đã chết. Nhưng cậu không muốn chết, cậu muốn báo thù. Mà hung thủ đó lại chính là em trai ruột của cậu. Thật bi hài. Ai cũng nói các cặp song sinh trên đời đều thân thiết, gắn kết với nhau, nhưng Ninh Hi ngược lại coi cậu như kẻ thù. Bọn họ là 1 cặp song sinh, Ninh Thư là anh trai, Ninh Hi là em trai. Ninh Hi thân thể không tốt, thường xuyên sinh bệnh. Vì vậy cha mẹ thường trách Ninh Thư đã cướp hết chất dinh dưỡng của em mình khi còn là phôi thai. Dần dà, Ninh Thư cũng… Lúc này, nhóm người hầu đồng loạt khom lưng: "Hoan nghênh thiếu gia trở về"."Vương thúc".Cố Sâm chú ý đến 2 người lạ mặt trong nhà, ánh mắt nhìn thoáng qua người phía sau một cái liền dời đi ngay, làm như thuận miệng hỏi: "Hai vị này là"?Ninh Thư đứng yên ở đó, không biết vì sao lúc ánh mắt Cố Sâm rơi vào người cậu, cậu lại theo bản năng cảm giác thiếu niên này không đơn giản."Thiếu gia".Quản gia nhận lấy cặp sách của Cố Sâm, cung kính nói: "Đây là Ninh tiên sinh, hôm nay đến để tiếp nhận công việc của tôi, còn cậu trai này là con của ông ấy, Ninh Thư.Lão gia biết cậu ấy cũng đang học cao trung nên liền sắp xếp cho dọn đến đây ở cùng luôn, để thiếu gia có thêm bạn".Cố Sâm cười nhạo, đây đúng thật là chuyện cha hắn có thể làm ra.Hắn lại nhìn thoáng qua nam sinh, bộ dáng quá mức thanh tú, làn da trắng nõn, đặc biệt là cặp mắt kia, nhìn vừa ôn nhu lại mềm mại, thật ra trông cũng thuận mắt.Nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, không hơn.Cố thiếu gia chưa bao giờ dư thừa một ánh mắt cho người râu ria nào hết.Cố Sâm gật đầu nhàn nhạt nói: "Vậy tôi lên trước, chú Vương, tôi không thích chú đi và thế người khác vào.Sẽ liên tục phạm sai lầm.Điều này khiến cha Ninh không khỏi lạnh người.Rõ ràng chỉ là đứa nhỏ mười mấy tuổi, thế nhưng lại khiến ông cảm giác được một sự nguy hiểm.Ông không khỏi lo lắng, kéo Ninh Thư qua nói nhỏ:"Tiểu Thư à, về sau con đừng bao giờ chọc thiếu gia mất hứng biết chưa"?Ninh Thư gật đầu.Cậu nhìn thân ảnh Cố Sâm, thầm nghĩ nhiệm vụ của cậu là xoát hảo cảm của đối phương nên tất nhiên sẽ không làm y mất hứng.Chỉ là không ngờ, thiếu niên Cố Sâm giống như có mắt phía sau lưng.Một giây, lập tức nhìn qua, con ngươi sắc bén như mãnh thú.Ninh Thư trong nháy mắt tim đập liên hồi.Màu môi có phần tái nhợt.Cậu nhịn không được phải dời mắt đi.Linh Linh: "Ký chủ ơii, anh như vậy là hong được đâu, như vậy thì sao làm nhiệm vụ xoát hảo cảm đây"?Ninh Thư nói ra cảm nhận của mình: "Không biết vì sao, tôi lại có chút sợ cậu ta:.Đời trước cậu không tiếp xúc với nhiều người, cảm giác tồn tại rất thấp, em trai Ninh Hi của cậu mới là kiểu mặt trăng được nhiều người vây quanh (gốc: chúng tinh phủng nguyệt).Vậy nên đối với việc xã giao cùng người khác cậu có phần không biết làm sao, càng miễn bàn tới kiểu người giống như Cố Sâm, thoạt nhìn đẹp trai, hoàn hảo, mặt ngoài nho nhã nhưng trong xương cốt lại lạnh lẽo tận cùng.Quản gia gõ cửa.Lúc Cố Sâm mở cửa phòng liền nói: "Thưa thiếu gia, cậu xem thử, muốn an bài 2 người Ninh tiên sinh ở chỗ nào"?Cố Sâm không quan tâm nói: "Chuyện nhỏ này chú không cần hỏi tôi.Chú cũng biết, tôi không thích người khác quá gần mình".Quản gia hiểu ý: "Dạ thiếu gia".Biệt thự Cố gia rất lớn, phòng ở tất nhiên cũng có rất nhiều, chỉ là mỗi phòng có chút khác biệt về vị trí và ánh sáng.Ninh Thư được phân cho phòng nghỉ ở vị trí cuối cùng.Nhưng là vậy cậu cũng cảm thấy vô cùng hài lòng.Cố gia là danh gia vọng tộc, cho dù có là căn phòng kém nhất vẫn đạt được độ xa hoa và thoải mái mà người bình thường không tưởng tượng được.Cha Ninh còn muốn học thêm về những quy tắc và lễ nghi của nhà họ Cố.May mắn là trước đây ông ấy cũng đã làm qua nhiều việc tương tự, nếu không cũng chẳng có cơ hội được Cố lão gia thuê.Về phần Ninh Thư, cậu lại đang chuẩn bị dọn đẹp chuyển sang đây.—-----------------------^ tui là phân cách tuyến đáng iu ^—----------------Cố Sâm là thiếu gia nhà họ Cố, con người nguyên tắc.Đối với bất cứ chuyện gì hắn cũng đều tận sức để làm hoàn mỹ.Việc sắp xếp thời gian của bản thân cũng vô cùng có quy luật.Vào mỗi tối thứ tư và thứ năm, Cố Sâm đều sẽ luyện dương cầm, lặp đi lặp lại...!Ở độ tuổi này mà hắn đã có không ít chứng nhận, giải thưởng.Hết chương 2.