Editor: NOVEMBETA: RAPH Đi vòng vèo nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn được đứng bên y. Có thể dễ dàng yêu đắm say, nhưng chẳng hề dễ dàng có được kết cục hạnh phúc. Chương 1: "Ngươi mập." "Hả?" Môi khẽ nhếch, miếng cải xanh trong tay còn đang cắn dở, nam tử vốn mang một đôi mắt đen sắc lạnh nháy mắt liền sững sờ, cúi đầu, ánh mắt quét về phía...bụng mình: "Hình như là có chút đỉnh." Tay trái sờ sờ, một lát sau, nam tử đột nhiên nghĩ đến cái gì, kinh ngạc nói, "Lẽ nào đây chính là trung niên phát tướng trong truyền thuyết?" Đối diện là một hắc y nam tử cũng đang dùng cơm liếc hắn một chút, khinh bỉ nói: "Thập Tam, xin hỏi ngài năm nay là bao nhiêu tuổi?" Cau mày, cẩn thận ngẫm nghĩ vài giây nam nhân mới trả lời. "Hai mươi tám." Nam nhân tên gọi Thập Tam, là tên của ảnh vệ. Hắn không biết mình tên họ là gì, trước đây nghe người ta kêu chính mình là "Cẩu Đản Nhi", "Con Hoang", "Tên Ngốc", có điều hắn khẳng định đây không phải là tên của mình. Không cha mẹ nào lại đặt cho con mình cái…

Chương 11: Lời kết

Ảnh Thập TamTác giả: Quyền Nhược NhượcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm HiệpEditor: NOVEMBETA: RAPH Đi vòng vèo nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn được đứng bên y. Có thể dễ dàng yêu đắm say, nhưng chẳng hề dễ dàng có được kết cục hạnh phúc. Chương 1: "Ngươi mập." "Hả?" Môi khẽ nhếch, miếng cải xanh trong tay còn đang cắn dở, nam tử vốn mang một đôi mắt đen sắc lạnh nháy mắt liền sững sờ, cúi đầu, ánh mắt quét về phía...bụng mình: "Hình như là có chút đỉnh." Tay trái sờ sờ, một lát sau, nam tử đột nhiên nghĩ đến cái gì, kinh ngạc nói, "Lẽ nào đây chính là trung niên phát tướng trong truyền thuyết?" Đối diện là một hắc y nam tử cũng đang dùng cơm liếc hắn một chút, khinh bỉ nói: "Thập Tam, xin hỏi ngài năm nay là bao nhiêu tuổi?" Cau mày, cẩn thận ngẫm nghĩ vài giây nam nhân mới trả lời. "Hai mươi tám." Nam nhân tên gọi Thập Tam, là tên của ảnh vệ. Hắn không biết mình tên họ là gì, trước đây nghe người ta kêu chính mình là "Cẩu Đản Nhi", "Con Hoang", "Tên Ngốc", có điều hắn khẳng định đây không phải là tên của mình. Không cha mẹ nào lại đặt cho con mình cái… Vào tháng chín của năm thứ mười tại Cổ Tháp Đảo, Giáo chủ Cổ Tháp Đảo bất ngờ có được đích tử, không rõ thân mẫu, cả đảo đều rất vui mừng.Bảy ngày sau, Hách Liên Huyền tuyên bố ảnh vệ Thập Tam đã chết. Không ai dám hỏi nguyên nhân.Từ đó về sau, vị trí Ảnh Thập Tam để trống, không ai thay thế.Một tháng sau, Hách Liên Huyền đã tổ chức lễ đầy tháng cho hài tử tại Vô Danh Các trên Cổ Tháp Đảo.Cũng trong tháng đó, thần y Minh Chi Nhiễm đánh nhau với Hách Liên Huyền một trận rồi rời đảo, sau đó không rõ tung tích. Ngay cả phủ thần y cũng trống không.Tháng mười năm thứ mười lăm tại Cổ Tháp Đảo, Ảnh Thất đã vượt qua bảy bảy bốn chín cửa ải, cuối cùng phải chặt một chân như là cái giá phải trả trước khi giành lại được tự do, mà trước khi rời khỏi đảo, dựa theo quy định của đảo sẽ được nhận một khoản tiền hậu hĩnh đủ để sinh sống cả ba đời.Tháng mười hai cùng năm đó, trên giang hồ liên tiếp xảy ra án mạng, bộ dạng người chết vô cùng thê thảm, đều chết vì trên trán có vết hồng tâm và gãy chân, những điều này làm người ta không thể không liên tưởng đến tên sát nhân điên cuồng đã biến mất từ mười năm trước – Hách Liên Huyền.

Vào tháng chín của năm thứ mười tại Cổ Tháp Đảo, Giáo chủ Cổ Tháp Đảo bất ngờ có được đích tử, không rõ thân mẫu, cả đảo đều rất vui mừng.

Bảy ngày sau, Hách Liên Huyền tuyên bố ảnh vệ Thập Tam đã chết. Không ai dám hỏi nguyên nhân.

Từ đó về sau, vị trí Ảnh Thập Tam để trống, không ai thay thế.

Một tháng sau, Hách Liên Huyền đã tổ chức lễ đầy tháng cho hài tử tại Vô Danh Các trên Cổ Tháp Đảo.

Cũng trong tháng đó, thần y Minh Chi Nhiễm đánh nhau với Hách Liên Huyền một trận rồi rời đảo, sau đó không rõ tung tích. Ngay cả phủ thần y cũng trống không.

Tháng mười năm thứ mười lăm tại Cổ Tháp Đảo, Ảnh Thất đã vượt qua bảy bảy bốn chín cửa ải, cuối cùng phải chặt một chân như là cái giá phải trả trước khi giành lại được tự do, mà trước khi rời khỏi đảo, dựa theo quy định của đảo sẽ được nhận một khoản tiền hậu hĩnh đủ để sinh sống cả ba đời.

Tháng mười hai cùng năm đó, trên giang hồ liên tiếp xảy ra án mạng, bộ dạng người chết vô cùng thê thảm, đều chết vì trên trán có vết hồng tâm và gãy chân, những điều này làm người ta không thể không liên tưởng đến tên sát nhân điên cuồng đã biến mất từ mười năm trước – Hách Liên Huyền.

Ảnh Thập TamTác giả: Quyền Nhược NhượcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm HiệpEditor: NOVEMBETA: RAPH Đi vòng vèo nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn được đứng bên y. Có thể dễ dàng yêu đắm say, nhưng chẳng hề dễ dàng có được kết cục hạnh phúc. Chương 1: "Ngươi mập." "Hả?" Môi khẽ nhếch, miếng cải xanh trong tay còn đang cắn dở, nam tử vốn mang một đôi mắt đen sắc lạnh nháy mắt liền sững sờ, cúi đầu, ánh mắt quét về phía...bụng mình: "Hình như là có chút đỉnh." Tay trái sờ sờ, một lát sau, nam tử đột nhiên nghĩ đến cái gì, kinh ngạc nói, "Lẽ nào đây chính là trung niên phát tướng trong truyền thuyết?" Đối diện là một hắc y nam tử cũng đang dùng cơm liếc hắn một chút, khinh bỉ nói: "Thập Tam, xin hỏi ngài năm nay là bao nhiêu tuổi?" Cau mày, cẩn thận ngẫm nghĩ vài giây nam nhân mới trả lời. "Hai mươi tám." Nam nhân tên gọi Thập Tam, là tên của ảnh vệ. Hắn không biết mình tên họ là gì, trước đây nghe người ta kêu chính mình là "Cẩu Đản Nhi", "Con Hoang", "Tên Ngốc", có điều hắn khẳng định đây không phải là tên của mình. Không cha mẹ nào lại đặt cho con mình cái… Vào tháng chín của năm thứ mười tại Cổ Tháp Đảo, Giáo chủ Cổ Tháp Đảo bất ngờ có được đích tử, không rõ thân mẫu, cả đảo đều rất vui mừng.Bảy ngày sau, Hách Liên Huyền tuyên bố ảnh vệ Thập Tam đã chết. Không ai dám hỏi nguyên nhân.Từ đó về sau, vị trí Ảnh Thập Tam để trống, không ai thay thế.Một tháng sau, Hách Liên Huyền đã tổ chức lễ đầy tháng cho hài tử tại Vô Danh Các trên Cổ Tháp Đảo.Cũng trong tháng đó, thần y Minh Chi Nhiễm đánh nhau với Hách Liên Huyền một trận rồi rời đảo, sau đó không rõ tung tích. Ngay cả phủ thần y cũng trống không.Tháng mười năm thứ mười lăm tại Cổ Tháp Đảo, Ảnh Thất đã vượt qua bảy bảy bốn chín cửa ải, cuối cùng phải chặt một chân như là cái giá phải trả trước khi giành lại được tự do, mà trước khi rời khỏi đảo, dựa theo quy định của đảo sẽ được nhận một khoản tiền hậu hĩnh đủ để sinh sống cả ba đời.Tháng mười hai cùng năm đó, trên giang hồ liên tiếp xảy ra án mạng, bộ dạng người chết vô cùng thê thảm, đều chết vì trên trán có vết hồng tâm và gãy chân, những điều này làm người ta không thể không liên tưởng đến tên sát nhân điên cuồng đã biến mất từ mười năm trước – Hách Liên Huyền.

Chương 11: Lời kết