Tại một góc nhỏ của Tokyo , nơi đám bất lương thường lui tới . _________ tác giả : - Khoan , Nhầm kịch bản ! Thằng dẫn chuyện : - Oh shit man . Lại __________ 8 giờ 30 - Sáng " Dậy mau , hôm nay là ngày nhập học đấy ! " " 2 phút nữa " Giọng của thiếu niên còn đang ngái ngủ vang lên , hôm nay là ngày em nhập học vì đã đốt tới 45 cái cái trường . Nhưng nhà Akashi giàu mà :) làm gì có chuyện không được nhận vào học ? " Anh biết mình đã nói câu đấy bao nhiêu lần rồi không Haru ? " " Bao nhiều lần thì kệ mẹ nó , có ai vừa ăn ngô vừa đếm hạt đâu ? " " Vậy để em nhắc cho anh nhớ ! Anh đã nói câu đấy từ lúc em biết nhận thức đếm được là : 1234987654 lần ! " " Thật ? Hay mày đang xạo dog thế ? " Im lặng , không có tiếng trả lời . Có vẻ như người con trai kia bực thật rồi ! Hắn tiến lại gần và kéo chăn của em ra . " Ê ê , mày đang làm cái trò gì vậy ? Tao anh mày nha ! " " anh cao có 1m6 thôi , ANH TRAI ạ ! Lùn " " Mày đang xúc phạm chiều cao của tao à ? " Em có vẻ rất tức giận khi ai đó…
Chương 48
[AllSanzu] Nhàm Chán Sao!? Không Có Trong Từ Điển Của TaTác giả: Nhật NamTruyện Đam MỹTại một góc nhỏ của Tokyo , nơi đám bất lương thường lui tới . _________ tác giả : - Khoan , Nhầm kịch bản ! Thằng dẫn chuyện : - Oh shit man . Lại __________ 8 giờ 30 - Sáng " Dậy mau , hôm nay là ngày nhập học đấy ! " " 2 phút nữa " Giọng của thiếu niên còn đang ngái ngủ vang lên , hôm nay là ngày em nhập học vì đã đốt tới 45 cái cái trường . Nhưng nhà Akashi giàu mà :) làm gì có chuyện không được nhận vào học ? " Anh biết mình đã nói câu đấy bao nhiêu lần rồi không Haru ? " " Bao nhiều lần thì kệ mẹ nó , có ai vừa ăn ngô vừa đếm hạt đâu ? " " Vậy để em nhắc cho anh nhớ ! Anh đã nói câu đấy từ lúc em biết nhận thức đếm được là : 1234987654 lần ! " " Thật ? Hay mày đang xạo dog thế ? " Im lặng , không có tiếng trả lời . Có vẻ như người con trai kia bực thật rồi ! Hắn tiến lại gần và kéo chăn của em ra . " Ê ê , mày đang làm cái trò gì vậy ? Tao anh mày nha ! " " anh cao có 1m6 thôi , ANH TRAI ạ ! Lùn " " Mày đang xúc phạm chiều cao của tao à ? " Em có vẻ rất tức giận khi ai đó… Đúng , em luôn ở đây , ở cạnh họ ! Không phải tình yêu của tên tội phạm nào cũng là sự ràng buộc , kiểm soát hay độc chiếm . Với hai người thì chỉ cần nhìn thấy , được ở bên em là đã quá đủ , một tình yêu nhẹ nhàng và ngọt ngào , một thứ không bị vấy bẩn bởi d*c v*ng ...Nếu như hắn và gã không sinh ra rồi tiếp quản hắc đạo thì liệu có thể đến được với em ?Hai kẻ khát máu luôn giữ cho mình cái đầu lạnh cùng suy nghĩ sắc bén . Thật nực cười làm sao khi câu trả lời là " Ta không biết , và mãi mãi chẳng thể biết được đáp án ! " . Đơn giản , không cần họ phải sinh ra ở một nơi nào đó tốt đẹp hơn , chỉ cần tình yêu đó được đáp lại thì dù ở đâu đi chẳng nữa cũng hạnh phúc !" Senju , Takeomi ! " – Tiếng gọi của em lôi họ ra khỏi thứ suy nghĩ rối rắm" Hả ? " – Cả hai đồng thanh trả lời em" Làm gì mà đứng như người mất hồn vậy ? Nếu không có việc gì thì ra khỏi phòng tôi đi , công việc hôm nay đến đây thôi ! " – Haru vừa nói vừa sắp xếp lại bàn làm việc" Muốn về ? Nhớ nhà lắm sao ? " – Hắn ( Senju ) cất giọng trêu chọc" Đương nhiên , tuy không phải là đi công tác mấy tháng nhưng vậy cũng đủ nhớ nhà rồi ! Mấy người về hay không thì tùy "" Phải về chứ ! Về để chào mừng người đặc biệt trở lại " – Takeomi phụ họaTiếng cười nói , sự vui vẻ và hạnh phúc ! Giá như thời gian ngừng trôi để khoảnh khắc này là mãi mãi . Nó giống ánh nắng ban mai , ấm áp và cũng thật yên bình ... Đăng ngày 2/3/2022
Đúng , em luôn ở đây , ở cạnh họ ! Không phải tình yêu của tên tội phạm nào cũng là sự ràng buộc , kiểm soát hay độc chiếm . Với hai người thì chỉ cần nhìn thấy , được ở bên em là đã quá đủ , một tình yêu nhẹ nhàng và ngọt ngào , một thứ không bị vấy bẩn bởi d*c v*ng ...
Nếu như hắn và gã không sinh ra rồi tiếp quản hắc đạo thì liệu có thể đến được với em ?
Hai kẻ khát máu luôn giữ cho mình cái đầu lạnh cùng suy nghĩ sắc bén . Thật nực cười làm sao khi câu trả lời là " Ta không biết , và mãi mãi chẳng thể biết được đáp án ! " . Đơn giản , không cần họ phải sinh ra ở một nơi nào đó tốt đẹp hơn , chỉ cần tình yêu đó được đáp lại thì dù ở đâu đi chẳng nữa cũng hạnh phúc !
" Senju , Takeomi ! " – Tiếng gọi của em lôi họ ra khỏi thứ suy nghĩ rối rắm
" Hả ? " – Cả hai đồng thanh trả lời em
" Làm gì mà đứng như người mất hồn vậy ? Nếu không có việc gì thì ra khỏi phòng tôi đi , công việc hôm nay đến đây thôi ! " – Haru vừa nói vừa sắp xếp lại bàn làm việc
" Muốn về ? Nhớ nhà lắm sao ? " – Hắn ( Senju ) cất giọng trêu chọc
" Đương nhiên , tuy không phải là đi công tác mấy tháng nhưng vậy cũng đủ nhớ nhà rồi ! Mấy người về hay không thì tùy "
" Phải về chứ ! Về để chào mừng người đặc biệt trở lại " – Takeomi phụ họa
Tiếng cười nói , sự vui vẻ và hạnh phúc ! Giá như thời gian ngừng trôi để khoảnh khắc này là mãi mãi . Nó giống ánh nắng ban mai , ấm áp và cũng thật yên bình ...
Đăng ngày 2/3/2022
[AllSanzu] Nhàm Chán Sao!? Không Có Trong Từ Điển Của TaTác giả: Nhật NamTruyện Đam MỹTại một góc nhỏ của Tokyo , nơi đám bất lương thường lui tới . _________ tác giả : - Khoan , Nhầm kịch bản ! Thằng dẫn chuyện : - Oh shit man . Lại __________ 8 giờ 30 - Sáng " Dậy mau , hôm nay là ngày nhập học đấy ! " " 2 phút nữa " Giọng của thiếu niên còn đang ngái ngủ vang lên , hôm nay là ngày em nhập học vì đã đốt tới 45 cái cái trường . Nhưng nhà Akashi giàu mà :) làm gì có chuyện không được nhận vào học ? " Anh biết mình đã nói câu đấy bao nhiêu lần rồi không Haru ? " " Bao nhiều lần thì kệ mẹ nó , có ai vừa ăn ngô vừa đếm hạt đâu ? " " Vậy để em nhắc cho anh nhớ ! Anh đã nói câu đấy từ lúc em biết nhận thức đếm được là : 1234987654 lần ! " " Thật ? Hay mày đang xạo dog thế ? " Im lặng , không có tiếng trả lời . Có vẻ như người con trai kia bực thật rồi ! Hắn tiến lại gần và kéo chăn của em ra . " Ê ê , mày đang làm cái trò gì vậy ? Tao anh mày nha ! " " anh cao có 1m6 thôi , ANH TRAI ạ ! Lùn " " Mày đang xúc phạm chiều cao của tao à ? " Em có vẻ rất tức giận khi ai đó… Đúng , em luôn ở đây , ở cạnh họ ! Không phải tình yêu của tên tội phạm nào cũng là sự ràng buộc , kiểm soát hay độc chiếm . Với hai người thì chỉ cần nhìn thấy , được ở bên em là đã quá đủ , một tình yêu nhẹ nhàng và ngọt ngào , một thứ không bị vấy bẩn bởi d*c v*ng ...Nếu như hắn và gã không sinh ra rồi tiếp quản hắc đạo thì liệu có thể đến được với em ?Hai kẻ khát máu luôn giữ cho mình cái đầu lạnh cùng suy nghĩ sắc bén . Thật nực cười làm sao khi câu trả lời là " Ta không biết , và mãi mãi chẳng thể biết được đáp án ! " . Đơn giản , không cần họ phải sinh ra ở một nơi nào đó tốt đẹp hơn , chỉ cần tình yêu đó được đáp lại thì dù ở đâu đi chẳng nữa cũng hạnh phúc !" Senju , Takeomi ! " – Tiếng gọi của em lôi họ ra khỏi thứ suy nghĩ rối rắm" Hả ? " – Cả hai đồng thanh trả lời em" Làm gì mà đứng như người mất hồn vậy ? Nếu không có việc gì thì ra khỏi phòng tôi đi , công việc hôm nay đến đây thôi ! " – Haru vừa nói vừa sắp xếp lại bàn làm việc" Muốn về ? Nhớ nhà lắm sao ? " – Hắn ( Senju ) cất giọng trêu chọc" Đương nhiên , tuy không phải là đi công tác mấy tháng nhưng vậy cũng đủ nhớ nhà rồi ! Mấy người về hay không thì tùy "" Phải về chứ ! Về để chào mừng người đặc biệt trở lại " – Takeomi phụ họaTiếng cười nói , sự vui vẻ và hạnh phúc ! Giá như thời gian ngừng trôi để khoảnh khắc này là mãi mãi . Nó giống ánh nắng ban mai , ấm áp và cũng thật yên bình ... Đăng ngày 2/3/2022