~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc…
Chương 13: Chương 13 khúc giao hưởng ( nốt nhạc thứ 4 )
Bản Giao Hưởng Của Sự Trả ThùTác giả: Jono~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc… D.A nhận là người lái. Cô lái xe nhanh như chớp trên đường. Là một cô gái với nét đẹp cao ngạo khá quyến rũ. Mái tóc màu hạt dẻ dài ngang lưng, đôi mắt màu xanh da trời sâu thẳm như muốn xoáy sâu người nhìn vào. Tất cả những thứ đó là để miêu tả nữ hoàng tốc độ ' Dark Angle 'Cũng phải phục sát đất D.A thật vừa lái xe với tốc độ ' bàn thờ ' vừa có thể nhìn vào gương chiếu hậu để ngắm khuôn mặt bình yên lúc ngủ của tên ác quỷ nào đó mà mỉm cười nhẹ nhàng.Đoạn đường từ bar đến bệnh viện, trung bình phải đi đến 15' mà D.A chỉ đi với khoảng thời gian vỏn vẹn là 5'. Trước khi xuống xe, tất cả tháo hết mặt nạ và cất vào chiếc hộp có mã bảo mật đặc biệt do thầy Keijn sáng chế ra.Trc khi để bác sĩ đưa Phong đi, Minh có dặn dò bác sĩ vài điều" Ông nhớ cho lượng thuốc mê nhiều gấp đôi số lần bình thường. Nếu Phong mà tỉnh dậy trc khi truyền xong kiểu gì hắn cũng nổi đóa lên rồi giật hết dây và kim mà đòi về cho xem." Đáp lại anh là tiếng" Vâng thưa cậu chủ. " Anh nghe vậy mà thở dài thờn thượt mặt thì ỉu xìu như bánh bao chìu vì nhớ lại những lần hắn thức dậy thì quậy tan tành bệnh viện lên.Trong lòng Linh đang có rất nhiều cảm xúc, suy nghĩ khác nhau. Trái tim thì đập liên hồi thổn thức xem Phong có sao ko. Suy nghĩ và lý trí thì vặn ngược lại ' Sao mình phải quan tâm đến anh ta nhỉ?' Tự nhủ chắc là do thương cảm cho quá khứ của anh ta nhưng con tim vẫn thổn thức mãi ko thôi.Bốn tiếng sau, trời cũng chập tối. Lúc Phong tỉnh dậy ở phòng Vip 1 thì anh ta làm loạn lên đòi về nhưng bị Minh, Linh, Hân ghì chặt xuống giường ko cho về. Họ bắt Phong phải ở đây đến sáng mai vì vết thương trên tay anh bị nhiễm trùng, mất máu nhiều nên phải theo dõi. Còn nếu ko ở lại đến sáng mai thì ngày nào cũng phải đến từ sáng sau đó tối về. Doạ đến thế Phong mới hậm hực để yên rồi chìm vào giấc ngủ. Minh do có việc gấp của gia đình nên phải về trc. Linh cũng thấy Hân hơi mệt nên đuổi Hân về nghỉ ngơi. Vậy là giờ chỉ còn mỗi Linh và Phong. Linh cứ tha hồ ngắm khuôn mặt hoàn mĩ của Phong. Linh phải thầm thừa nhận rằng Phong rất đẹp trai. Sống mũi cao dọc dừa kết hợp cùng đôi lông mày khá đen và đậm. Linh ghét Phong với cái ánh mắt lạnh lùng vô cảm. Dù là sát thủ, gặp rất nhiều, nhiều lắm ấy chứ! Ánh mắt của người trong thế giới đêm là thế! Nhưng duy nhất chỉ có ánh mắt ẩn dưới hàng lông mi cao vút này của Phong làm Linh cảm thấy run sợ. Cứ bình yên như lúc này có phải tốt ko? Vô thức, Linh mi nhẹ một cái lên trán Phong rồi cũng bối rối rút bàn tay đang vuốt nhẹ trên mặt Phong về rồi đi về phía nhà vệ sinh. Nhưng Linh có biết rằng, người mà cô đã ngắm, đã v**t v* lên khuôn mặt hoàn mĩ đó thực chất chưa ngủ.
D.A nhận là người lái. Cô lái xe nhanh như chớp trên đường. Là một cô gái với nét đẹp cao ngạo khá quyến rũ. Mái tóc màu hạt dẻ dài ngang lưng, đôi mắt màu xanh da trời sâu thẳm như muốn xoáy sâu người nhìn vào. Tất cả những thứ đó là để miêu tả nữ hoàng tốc độ ' Dark Angle '
Cũng phải phục sát đất D.A thật vừa lái xe với tốc độ ' bàn thờ ' vừa có thể nhìn vào gương chiếu hậu để ngắm khuôn mặt bình yên lúc ngủ của tên ác quỷ nào đó mà mỉm cười nhẹ nhàng.
Đoạn đường từ bar đến bệnh viện, trung bình phải đi đến 15' mà D.A chỉ đi với khoảng thời gian vỏn vẹn là 5'. Trước khi xuống xe, tất cả tháo hết mặt nạ và cất vào chiếc hộp có mã bảo mật đặc biệt do thầy Keijn sáng chế ra.
Trc khi để bác sĩ đưa Phong đi, Minh có dặn dò bác sĩ vài điều" Ông nhớ cho lượng thuốc mê nhiều gấp đôi số lần bình thường. Nếu Phong mà tỉnh dậy trc khi truyền xong kiểu gì hắn cũng nổi đóa lên rồi giật hết dây và kim mà đòi về cho xem." Đáp lại anh là tiếng" Vâng thưa cậu chủ. " Anh nghe vậy mà thở dài thờn thượt mặt thì ỉu xìu như bánh bao chìu vì nhớ lại những lần hắn thức dậy thì quậy tan tành bệnh viện lên.
Trong lòng Linh đang có rất nhiều cảm xúc, suy nghĩ khác nhau. Trái tim thì đập liên hồi thổn thức xem Phong có sao ko. Suy nghĩ và lý trí thì vặn ngược lại ' Sao mình phải quan tâm đến anh ta nhỉ?' Tự nhủ chắc là do thương cảm cho quá khứ của anh ta nhưng con tim vẫn thổn thức mãi ko thôi.
Bốn tiếng sau, trời cũng chập tối. Lúc Phong tỉnh dậy ở phòng Vip 1 thì anh ta làm loạn lên đòi về nhưng bị Minh, Linh, Hân ghì chặt xuống giường ko cho về. Họ bắt Phong phải ở đây đến sáng mai vì vết thương trên tay anh bị nhiễm trùng, mất máu nhiều nên phải theo dõi. Còn nếu ko ở lại đến sáng mai thì ngày nào cũng phải đến từ sáng sau đó tối về. Doạ đến thế Phong mới hậm hực để yên rồi chìm vào giấc ngủ. Minh do có việc gấp của gia đình nên phải về trc. Linh cũng thấy Hân hơi mệt nên đuổi Hân về nghỉ ngơi. Vậy là giờ chỉ còn mỗi Linh và Phong. Linh cứ tha hồ ngắm khuôn mặt hoàn mĩ của Phong. Linh phải thầm thừa nhận rằng Phong rất đẹp trai. Sống mũi cao dọc dừa kết hợp cùng đôi lông mày khá đen và đậm. Linh ghét Phong với cái ánh mắt lạnh lùng vô cảm. Dù là sát thủ, gặp rất nhiều, nhiều lắm ấy chứ! Ánh mắt của người trong thế giới đêm là thế! Nhưng duy nhất chỉ có ánh mắt ẩn dưới hàng lông mi cao vút này của Phong làm Linh cảm thấy run sợ. Cứ bình yên như lúc này có phải tốt ko? Vô thức, Linh mi nhẹ một cái lên trán Phong rồi cũng bối rối rút bàn tay đang vuốt nhẹ trên mặt Phong về rồi đi về phía nhà vệ sinh. Nhưng Linh có biết rằng, người mà cô đã ngắm, đã v**t v* lên khuôn mặt hoàn mĩ đó thực chất chưa ngủ.
Bản Giao Hưởng Của Sự Trả ThùTác giả: Jono~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc… D.A nhận là người lái. Cô lái xe nhanh như chớp trên đường. Là một cô gái với nét đẹp cao ngạo khá quyến rũ. Mái tóc màu hạt dẻ dài ngang lưng, đôi mắt màu xanh da trời sâu thẳm như muốn xoáy sâu người nhìn vào. Tất cả những thứ đó là để miêu tả nữ hoàng tốc độ ' Dark Angle 'Cũng phải phục sát đất D.A thật vừa lái xe với tốc độ ' bàn thờ ' vừa có thể nhìn vào gương chiếu hậu để ngắm khuôn mặt bình yên lúc ngủ của tên ác quỷ nào đó mà mỉm cười nhẹ nhàng.Đoạn đường từ bar đến bệnh viện, trung bình phải đi đến 15' mà D.A chỉ đi với khoảng thời gian vỏn vẹn là 5'. Trước khi xuống xe, tất cả tháo hết mặt nạ và cất vào chiếc hộp có mã bảo mật đặc biệt do thầy Keijn sáng chế ra.Trc khi để bác sĩ đưa Phong đi, Minh có dặn dò bác sĩ vài điều" Ông nhớ cho lượng thuốc mê nhiều gấp đôi số lần bình thường. Nếu Phong mà tỉnh dậy trc khi truyền xong kiểu gì hắn cũng nổi đóa lên rồi giật hết dây và kim mà đòi về cho xem." Đáp lại anh là tiếng" Vâng thưa cậu chủ. " Anh nghe vậy mà thở dài thờn thượt mặt thì ỉu xìu như bánh bao chìu vì nhớ lại những lần hắn thức dậy thì quậy tan tành bệnh viện lên.Trong lòng Linh đang có rất nhiều cảm xúc, suy nghĩ khác nhau. Trái tim thì đập liên hồi thổn thức xem Phong có sao ko. Suy nghĩ và lý trí thì vặn ngược lại ' Sao mình phải quan tâm đến anh ta nhỉ?' Tự nhủ chắc là do thương cảm cho quá khứ của anh ta nhưng con tim vẫn thổn thức mãi ko thôi.Bốn tiếng sau, trời cũng chập tối. Lúc Phong tỉnh dậy ở phòng Vip 1 thì anh ta làm loạn lên đòi về nhưng bị Minh, Linh, Hân ghì chặt xuống giường ko cho về. Họ bắt Phong phải ở đây đến sáng mai vì vết thương trên tay anh bị nhiễm trùng, mất máu nhiều nên phải theo dõi. Còn nếu ko ở lại đến sáng mai thì ngày nào cũng phải đến từ sáng sau đó tối về. Doạ đến thế Phong mới hậm hực để yên rồi chìm vào giấc ngủ. Minh do có việc gấp của gia đình nên phải về trc. Linh cũng thấy Hân hơi mệt nên đuổi Hân về nghỉ ngơi. Vậy là giờ chỉ còn mỗi Linh và Phong. Linh cứ tha hồ ngắm khuôn mặt hoàn mĩ của Phong. Linh phải thầm thừa nhận rằng Phong rất đẹp trai. Sống mũi cao dọc dừa kết hợp cùng đôi lông mày khá đen và đậm. Linh ghét Phong với cái ánh mắt lạnh lùng vô cảm. Dù là sát thủ, gặp rất nhiều, nhiều lắm ấy chứ! Ánh mắt của người trong thế giới đêm là thế! Nhưng duy nhất chỉ có ánh mắt ẩn dưới hàng lông mi cao vút này của Phong làm Linh cảm thấy run sợ. Cứ bình yên như lúc này có phải tốt ko? Vô thức, Linh mi nhẹ một cái lên trán Phong rồi cũng bối rối rút bàn tay đang vuốt nhẹ trên mặt Phong về rồi đi về phía nhà vệ sinh. Nhưng Linh có biết rằng, người mà cô đã ngắm, đã v**t v* lên khuôn mặt hoàn mĩ đó thực chất chưa ngủ.