“Hôm nay tăng ca, tối không cần chờ.” “Ừa.” “Rảnh đi một chuyến tới tiệm giặt là đi.” “Không phải lấy quần áo về rồi sao?’ “Nhân viên cửa hàng lấy nhầm đồ.” “Ờ. Lấy nhầm chỗ nào?” “Ngăn tủ thứ hai, túi giấy màu xanh lam.” “Ờ. Biết rồi.” “… Anh đang làm gì đấy?” “Ờ… . Hả?” Tôi khó khăn dứt khỏi cuộc đối thoại nhàm chán, nhìn hắn, lại nhìn tay mình. Tảng sáng là thời gian bận rộn nhất, cách giờ làm chỉ còn 40 phút, tôi rề rà ngồi bên mép giường nhìn chằm chằm vào tay của mình, đồng thời giữ nguyên động tác ấy đã được tròn 10 phút. “Không có gì, móng tay dài quá.” Mạnh Tiểu Viên nhìn tôi một cái, không nói gì, lục lọi trong ngăn kéo, ném ra một chiếc bấm móng tay, sau đó tiếp tục bận rộn chuẩn bị đi làm. Tôi yên lặng rút một tờ giấy ăn từ trong hộp khăn giấy đầu giường ra, đệm ở trên đùi rồi cắt móng tay ‘tanh tách’, cái chăn dưới mông vẫn còn hơi ấm của hai người, lòng thì lành lạnh. Mạnh Tiểu Viên lộn nhộn trong nhà một vòng, lúc trở lại phòng ngủ thì quần áo mũ nón đã chỉnh tề, tinh…
Tác giả: