Đoạn mở đầu “A, cháy rồi, cứu mạng a!” Một tiếng thét đầy sợ hãi chói tai vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch, đánh thức giấc ngủ say của mọi người dân xung quanh. Nhận thấy rõ tình hình nguy cấp, tất cả đều rời khỏi nhà, hướng theo lối thoát hiểm mà chạy. “Chạy mau a.” “Gọi 119.” “Khói dày đặc quá, mau lấy khăn lông ướt che mũi lại.” “Ô –, mẹ.” “Lối thoát hiểm bị chặn rồi, chạy lên trên đi.” “… .” Cả một đám người nhốn nháo chen chúc nhau thành đường dài ở lối đi nhỏ. Ngọn lửa bốc cao hừng hực: hỏa hoạn lan từ lầu ba lên tới lầu năm, khói cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi. Không chỉ thể nhiệt độ ngày một tăng cao càng khiến những người gặp nạn đang hoang mang lo sợ giống như rắn mất đầu chạy loạn khắp nơi. “Khụ khụ.” Tô Tử Ly dùng ống tay áo bịt mũi miệng lại nhằm ngăn cản bản thân hít phải khỏi độc. Cậu còn chưa muốn chết. Cậu mới có mười bảy tuổi – cái tuổi đầy mơ mộng nhiều lí tưởng. Hôm qua cậu vừa mua đôi giày mới còn chưa kịp mang thử, chưa hết, cái lá thư tình viết cho “nàng hoa…
Quyển 1 - Chương 25
Chất Tử Điện HạTác giả: Đái Văn HiTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không Đoạn mở đầu “A, cháy rồi, cứu mạng a!” Một tiếng thét đầy sợ hãi chói tai vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch, đánh thức giấc ngủ say của mọi người dân xung quanh. Nhận thấy rõ tình hình nguy cấp, tất cả đều rời khỏi nhà, hướng theo lối thoát hiểm mà chạy. “Chạy mau a.” “Gọi 119.” “Khói dày đặc quá, mau lấy khăn lông ướt che mũi lại.” “Ô –, mẹ.” “Lối thoát hiểm bị chặn rồi, chạy lên trên đi.” “… .” Cả một đám người nhốn nháo chen chúc nhau thành đường dài ở lối đi nhỏ. Ngọn lửa bốc cao hừng hực: hỏa hoạn lan từ lầu ba lên tới lầu năm, khói cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi. Không chỉ thể nhiệt độ ngày một tăng cao càng khiến những người gặp nạn đang hoang mang lo sợ giống như rắn mất đầu chạy loạn khắp nơi. “Khụ khụ.” Tô Tử Ly dùng ống tay áo bịt mũi miệng lại nhằm ngăn cản bản thân hít phải khỏi độc. Cậu còn chưa muốn chết. Cậu mới có mười bảy tuổi – cái tuổi đầy mơ mộng nhiều lí tưởng. Hôm qua cậu vừa mua đôi giày mới còn chưa kịp mang thử, chưa hết, cái lá thư tình viết cho “nàng hoa… Trở lại hoàng cung đem Hoành Khánh giao cho thị nữ chăm sóc, Hoành Húc trực tiếp mang theo Tử Li hướng đến tẩm cung của mình. “Spider Man, như thế nào không bay? Lại, lại bay thêm một lần a, ta , ta chính là fan hâm mộ của ngươi –, Spider Man ——” Tử Li tay chân loạn nháo kêu la , “Ta muốn bay a ——”Hoành Húc không nói được một lời tùy ý hắn phát ra rượu điên, dùng chân đóng cửa phòng đi đến bên giường xách Tử Li ném lên trên.Trong mơ màng tựa hồ chạm được vào cái giường mềm mại quen thuộc, Tử Li lập tức thoải mái mà đánh cái ngáp, sau đó giống như con sâu lông cuộn tròn vào ổ chăn.Hoành Húc cời ra áo khoác của mình, ngẩng đầu nhìn thấy chính là một con tiểu đà điểu cao cao vểnh mông, hắn không khỏi có chút buồn cười dán sát vào người Tử Li, vỗ vỗ mông y nói: “Này có thể cho là đang mời gọi trẫm không?” (đang mời dùng thử =]]]]])Tử Li lúc lắc mông muốn thoát khỏi bàn tay to ở trên tiểu thí thí đã từ vỗ về đổi thành v**t v*. Cái mông vặn vẹo cọ lướt qua khố hạ của Hoành Húc khi có khi không, nhẹ nhàng trêu chọc phảng phất như lông chim phút chốc thổi bùng lên một cổ cuồng lưu khô nóng dưới hạ phúc của Hoành Húc.Ánh mắt Hoành Húc trầm xuống, nhanh chóng mở nút tháo thắt lưng, xốc lên chăn trên đầu của y hung hăng hôn lên cánh môi đỏ tươi ướt át kia, khoang miệng ấm áp không hề có sức chống cự mặc hắn càn quét m*t vào, bắt lấy đôi môi đang có ý đồ tránh né, xúc giác nhẵn mịn đậm mùi rượu làm cho Hoành Húc lần lượt muốn ngừng mà không được .Tử Li cau mày đổi sang dùng mũi tận sức thở phì phò, hắn rất không thoải mái, luôn cảm giác có thứ gì đó đang c**n l** đ** l*** của mình làm không biết mệt. Trên người còn có một con chuột không có lông nhồn nhột chạy loạn, nó chui vào vạt áo của hắn, xẹt qua lồng ngực của hắn, tìm được điểm anh hồng liền hưng trí bừng bừng kéo nắn, sau đó kề sát da tay của hắn trượt đến thắt lưng tinh tế vỗ về chơi đùa. Tử Li không vui vặn vẹo thắt lưng, vật kia quả nhiên ngừng nghỉ một lát, còn chưa tới lúc cao hứng thì động tác nguyên bản coi như mềm nhẹ kia lập tức trở nên cuồng bạo.Hoành Húc một phen xả sạch xiêm y vướng bận trên người Tử Li, lộ ra ở trước mắt chính là thân thể nõn nà và đôi chân thon dài xinh đẹp, bởi vì có cồn nên làn da trắng nõn lúc này đã phiếm một màu ửng hồng thản nhiên, hai bên má phấn hồng làm cho thiếu niên không ngừng lay lay tay trước mắt thoạt nhìn tựa như hoa mai run rẩy đầu cành trong trời đông giá rét, đáng yêu giống như thế, động lòng người như thế.Hoành Húc rốt cuộc không thể áp chế d*c v*ng đang kêu gào trong lòng, mị mắt tách ra hai chân trắng như ngọc của Tử Li gác lên trên vai, nắm lấy phân thân bên dưới khố đã sớm giương cao lên đạn để ở cửa vào u cảnh (mê huyệt=]]), tiếp theo dùng sức đâm thẳng.“A ——”Trong mơ hồ bỗng nhiên cảm thấy trên người truyền đến một cỗ đau nhức bén nhọn vọt thẳng lên da đầu, Tử Li nhịn không được kêu thảm thiết, men say cũng vì mạnh mẽ k*ch th*ch mà tiêu thất hết năm phần. Hắn bỗng dưng mở mắt, đồng tử đau đến co rút lại mờ mịt đối diện với Hoành Húc đang nằm yên lặng bất động ở trên người.Hoành Húc phát hiện vẻ ửng hồng trên mặt Tử Li giống như thuỷ triều dâng xuống nhanh chóng tan biến, cũng biết hắn bởi vì một phen xông vào của mình mà đau đến lợi hại, cho nên hắn cực lực đè nén xuống ý niệm muốn điên cuồng trừu sáp ở trong đầu, tạm thời án binh bất động nhìn Tử Li ở dưới thân.Đại não cứ thế đình chỉ trong nửa phần chung (15s?), Tử Li rốt cục khôi phục thanh minh, mà khi hắn tỉnh táo lại cũng rất nhanh cảm giác được một thứ gì đó không thuộc về thân thể mình hiện tại lại vùi vào trong cơ thể hắn, nhìn thân thể mình trơn tuột và Hoành Húc trên người đồng dạng tr*n tr**ng, Tử Li rốt cục cho ra một cái kết luận —— hắn đang bị người áp!“A ——” một tiếng thét chói tai đột ngột từ khoảng giữa hai người đang trầm mặc đối diện vang lên.Hoành Húc thoáng chốc sửng sốt, sau đó nhanh chóng đưa tay che miệng Tử Li, đúng lúc b*p ch*t tiếng kêu tuyệt đối có thể được xưng là “Kinh thiên địa, hoảng quỷ thần”của y.“Ngươi la cái quỷ gì? Người ta chịu cung hình còn không có kêu đến thảm như ngươi!” Hoành Húc tức giận nhìn Tử Li nói.Vừa rồi khi ngủ còn có cảm giác nhu thuận, hiện tại vừa mở mắt lại biến thành dã nhân!Hoành Húc băng bó cái miệng Tử Li, động tác trước sau lại chậm rãi động đậy.“Ngô ngô ——” Tử Li đau đến hai mắt bắn tia, mồ hôi lạnh chảy ròng! Hắn dùng lực nhổ xuống bàn tay của Hoành Húc sau đó hung hăng cắn một hơi.Hoành Húc nhíu mày nhìn Tử Li hai mắt đẫm lệ lưng tròng ngậm ngón tay của mình nói: “Chỉ biết cắn người! Ngươi là cẩu sao? Nhả ra!” Không thể phủ nhận, nước mắt cuồn cuộn rơi kia đã làm cho Hoành Húc trong lòng mềm nhũn xuống dưới.“Ô ô ——” Tử Li một bên ch** n**c mắt xoạch xoạch một bên vẫn không buông miệng tiếp tục sử dụng lực, đã muốn cắn vào thịt, Tử Li có thể cảm thấy trong miệng có một cỗ vị tanh nồng bốc lên.“Thực đã thành cẩu sao? Còn không nhả ra?” Hoành Húc giật nhẹ ngón tay bị cắn đau.“Không buông!” Tử Li khóc kêu lên, “Đau quá, ô ——không cho phép ngươi nhúc nhích! Ô —— mau tránh ra, ô ——”“Đừng tranh cãi, rất nhanh là đến nơi!” Lý trí bị đánh lui trong quá trình Tử Li vặn vẹo cũng lập tức nổi lên từng trận d*c v*ng, hắn đè lại hai tay Tử Li loạn đánh bắt đầu mạnh mẽ co rúm.
Trở
lại hoàng cung đem Hoành Khánh giao cho thị nữ chăm sóc, Hoành Húc trực
tiếp mang theo Tử Li hướng đến tẩm cung của mình. “Spider Man, như thế
nào không bay? Lại, lại bay thêm một lần a, ta , ta chính là fan hâm mộ
của ngươi –, Spider Man ——” Tử Li tay chân loạn nháo kêu la , “Ta muốn
bay a ——”
Hoành Húc không nói được một lời tùy ý
hắn phát ra rượu điên, dùng chân đóng cửa phòng đi đến bên giường xách
Tử Li ném lên trên.
Trong mơ màng tựa hồ chạm được
vào cái giường mềm mại quen thuộc, Tử Li lập tức thoải mái mà đánh cái
ngáp, sau đó giống như con sâu lông cuộn tròn vào ổ chăn.
Hoành Húc cời ra áo khoác của mình, ngẩng đầu nhìn thấy chính là một con tiểu đà điểu cao cao vểnh mông, hắn không khỏi có chút buồn cười dán sát vào người Tử Li, vỗ vỗ mông y nói: “Này có thể cho là đang mời gọi trẫm
không?” (đang mời dùng thử =]]]]])
Tử Li lúc lắc mông muốn thoát khỏi bàn tay to ở trên tiểu thí thí đã từ vỗ về đổi thành
v**t v*. Cái mông vặn vẹo cọ lướt qua khố hạ của Hoành Húc khi có khi
không, nhẹ nhàng trêu chọc phảng phất như lông chim phút chốc thổi bùng
lên một cổ cuồng lưu khô nóng dưới hạ phúc của Hoành Húc.
Ánh mắt Hoành Húc trầm xuống, nhanh chóng mở nút tháo thắt lưng, xốc lên
chăn trên đầu của y hung hăng hôn lên cánh môi đỏ tươi ướt át kia,
khoang miệng ấm áp không hề có sức chống cự mặc hắn càn quét m*t vào,
bắt lấy đôi môi đang có ý đồ tránh né, xúc giác nhẵn mịn đậm mùi rượu
làm cho Hoành Húc lần lượt muốn ngừng mà không được .
Tử Li cau mày đổi sang dùng mũi tận sức thở phì phò, hắn rất không thoải
mái, luôn cảm giác có thứ gì đó đang c**n l** đ** l*** của mình làm
không biết mệt. Trên người còn có một con chuột không có lông nhồn nhột
chạy loạn, nó chui vào vạt áo của hắn, xẹt qua lồng ngực của hắn, tìm
được điểm anh hồng liền hưng trí bừng bừng kéo nắn, sau đó kề sát da tay của hắn trượt đến thắt lưng tinh tế vỗ về chơi đùa. Tử Li không vui vặn vẹo thắt lưng, vật kia quả nhiên ngừng nghỉ một lát, còn chưa tới lúc
cao hứng thì động tác nguyên bản coi như mềm nhẹ kia lập tức trở nên
cuồng bạo.
Hoành Húc một phen xả sạch xiêm y vướng
bận trên người Tử Li, lộ ra ở trước mắt chính là thân thể nõn nà và đôi
chân thon dài xinh đẹp, bởi vì có cồn nên làn da trắng nõn lúc này đã
phiếm một màu ửng hồng thản nhiên, hai bên má phấn hồng làm cho thiếu
niên không ngừng lay lay tay trước mắt thoạt nhìn tựa như hoa mai run
rẩy đầu cành trong trời đông giá rét, đáng yêu giống như thế, động lòng
người như thế.
Hoành Húc rốt cuộc không thể áp chế
d*c v*ng đang kêu gào trong lòng, mị mắt tách ra hai chân trắng như ngọc của Tử Li gác lên trên vai, nắm lấy phân thân bên dưới khố đã sớm
giương cao lên đạn để ở cửa vào u cảnh (mê huyệt=]]), tiếp theo dùng sức đâm thẳng.
“A ——”
Trong mơ hồ
bỗng nhiên cảm thấy trên người truyền đến một cỗ đau nhức bén nhọn vọt
thẳng lên da đầu, Tử Li nhịn không được kêu thảm thiết, men say cũng vì
mạnh mẽ k*ch th*ch mà tiêu thất hết năm phần. Hắn bỗng dưng mở mắt, đồng tử đau đến co rút lại mờ mịt đối diện với Hoành Húc đang nằm yên lặng
bất động ở trên người.
Hoành Húc phát hiện vẻ ửng
hồng trên mặt Tử Li giống như thuỷ triều dâng xuống nhanh chóng tan
biến, cũng biết hắn bởi vì một phen xông vào của mình mà đau đến lợi
hại, cho nên hắn cực lực đè nén xuống ý niệm muốn điên cuồng trừu sáp ở
trong đầu, tạm thời án binh bất động nhìn Tử Li ở dưới thân.
Đại não cứ thế đình chỉ trong nửa phần chung (15s?), Tử Li rốt cục khôi
phục thanh minh, mà khi hắn tỉnh táo lại cũng rất nhanh cảm giác được
một thứ gì đó không thuộc về thân thể mình hiện tại lại vùi vào trong cơ thể hắn, nhìn thân thể mình trơn tuột và Hoành Húc trên người đồng dạng tr*n tr**ng, Tử Li rốt cục cho ra một cái kết luận —— hắn đang bị người áp!
“A ——” một tiếng thét chói tai đột ngột từ khoảng giữa hai người đang trầm mặc đối diện vang lên.
Hoành Húc thoáng chốc sửng sốt, sau đó nhanh chóng đưa tay che miệng Tử Li,
đúng lúc b*p ch*t tiếng kêu tuyệt đối có thể được xưng là “Kinh thiên
địa, hoảng quỷ thần”của y.
“Ngươi la cái quỷ gì?
Người ta chịu cung hình còn không có kêu đến thảm như ngươi!” Hoành Húc
tức giận nhìn Tử Li nói.
Vừa rồi khi ngủ còn có cảm giác nhu thuận, hiện tại vừa mở mắt lại biến thành dã nhân!
Hoành Húc băng bó cái miệng Tử Li, động tác trước sau lại chậm rãi động đậy.
“Ngô ngô ——” Tử Li đau đến hai mắt bắn tia, mồ hôi lạnh chảy ròng! Hắn dùng
lực nhổ xuống bàn tay của Hoành Húc sau đó hung hăng cắn một hơi.
Hoành Húc nhíu mày nhìn Tử Li hai mắt đẫm lệ lưng tròng ngậm ngón tay của
mình nói: “Chỉ biết cắn người! Ngươi là cẩu sao? Nhả ra!” Không thể phủ
nhận, nước mắt cuồn cuộn rơi kia đã làm cho Hoành Húc trong lòng mềm
nhũn xuống dưới.
“Ô ô ——” Tử Li một bên ch** n**c mắt xoạch xoạch một bên vẫn không buông miệng tiếp tục sử dụng lực, đã muốn cắn vào thịt, Tử Li có thể cảm thấy trong miệng có một cỗ vị tanh nồng
bốc lên.
“Thực đã thành cẩu sao? Còn không nhả ra?” Hoành Húc giật nhẹ ngón tay bị cắn đau.
“Không buông!” Tử Li khóc kêu lên, “Đau quá, ô ——không cho phép ngươi nhúc nhích! Ô —— mau tránh ra, ô ——”
“Đừng tranh cãi, rất nhanh là đến nơi!” Lý trí bị đánh lui trong quá trình Tử Li vặn vẹo cũng lập tức nổi lên từng trận d*c v*ng, hắn đè lại hai tay
Tử Li loạn đánh bắt đầu mạnh mẽ co rúm.
Chất Tử Điện HạTác giả: Đái Văn HiTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không Đoạn mở đầu “A, cháy rồi, cứu mạng a!” Một tiếng thét đầy sợ hãi chói tai vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch, đánh thức giấc ngủ say của mọi người dân xung quanh. Nhận thấy rõ tình hình nguy cấp, tất cả đều rời khỏi nhà, hướng theo lối thoát hiểm mà chạy. “Chạy mau a.” “Gọi 119.” “Khói dày đặc quá, mau lấy khăn lông ướt che mũi lại.” “Ô –, mẹ.” “Lối thoát hiểm bị chặn rồi, chạy lên trên đi.” “… .” Cả một đám người nhốn nháo chen chúc nhau thành đường dài ở lối đi nhỏ. Ngọn lửa bốc cao hừng hực: hỏa hoạn lan từ lầu ba lên tới lầu năm, khói cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi. Không chỉ thể nhiệt độ ngày một tăng cao càng khiến những người gặp nạn đang hoang mang lo sợ giống như rắn mất đầu chạy loạn khắp nơi. “Khụ khụ.” Tô Tử Ly dùng ống tay áo bịt mũi miệng lại nhằm ngăn cản bản thân hít phải khỏi độc. Cậu còn chưa muốn chết. Cậu mới có mười bảy tuổi – cái tuổi đầy mơ mộng nhiều lí tưởng. Hôm qua cậu vừa mua đôi giày mới còn chưa kịp mang thử, chưa hết, cái lá thư tình viết cho “nàng hoa… Trở lại hoàng cung đem Hoành Khánh giao cho thị nữ chăm sóc, Hoành Húc trực tiếp mang theo Tử Li hướng đến tẩm cung của mình. “Spider Man, như thế nào không bay? Lại, lại bay thêm một lần a, ta , ta chính là fan hâm mộ của ngươi –, Spider Man ——” Tử Li tay chân loạn nháo kêu la , “Ta muốn bay a ——”Hoành Húc không nói được một lời tùy ý hắn phát ra rượu điên, dùng chân đóng cửa phòng đi đến bên giường xách Tử Li ném lên trên.Trong mơ màng tựa hồ chạm được vào cái giường mềm mại quen thuộc, Tử Li lập tức thoải mái mà đánh cái ngáp, sau đó giống như con sâu lông cuộn tròn vào ổ chăn.Hoành Húc cời ra áo khoác của mình, ngẩng đầu nhìn thấy chính là một con tiểu đà điểu cao cao vểnh mông, hắn không khỏi có chút buồn cười dán sát vào người Tử Li, vỗ vỗ mông y nói: “Này có thể cho là đang mời gọi trẫm không?” (đang mời dùng thử =]]]]])Tử Li lúc lắc mông muốn thoát khỏi bàn tay to ở trên tiểu thí thí đã từ vỗ về đổi thành v**t v*. Cái mông vặn vẹo cọ lướt qua khố hạ của Hoành Húc khi có khi không, nhẹ nhàng trêu chọc phảng phất như lông chim phút chốc thổi bùng lên một cổ cuồng lưu khô nóng dưới hạ phúc của Hoành Húc.Ánh mắt Hoành Húc trầm xuống, nhanh chóng mở nút tháo thắt lưng, xốc lên chăn trên đầu của y hung hăng hôn lên cánh môi đỏ tươi ướt át kia, khoang miệng ấm áp không hề có sức chống cự mặc hắn càn quét m*t vào, bắt lấy đôi môi đang có ý đồ tránh né, xúc giác nhẵn mịn đậm mùi rượu làm cho Hoành Húc lần lượt muốn ngừng mà không được .Tử Li cau mày đổi sang dùng mũi tận sức thở phì phò, hắn rất không thoải mái, luôn cảm giác có thứ gì đó đang c**n l** đ** l*** của mình làm không biết mệt. Trên người còn có một con chuột không có lông nhồn nhột chạy loạn, nó chui vào vạt áo của hắn, xẹt qua lồng ngực của hắn, tìm được điểm anh hồng liền hưng trí bừng bừng kéo nắn, sau đó kề sát da tay của hắn trượt đến thắt lưng tinh tế vỗ về chơi đùa. Tử Li không vui vặn vẹo thắt lưng, vật kia quả nhiên ngừng nghỉ một lát, còn chưa tới lúc cao hứng thì động tác nguyên bản coi như mềm nhẹ kia lập tức trở nên cuồng bạo.Hoành Húc một phen xả sạch xiêm y vướng bận trên người Tử Li, lộ ra ở trước mắt chính là thân thể nõn nà và đôi chân thon dài xinh đẹp, bởi vì có cồn nên làn da trắng nõn lúc này đã phiếm một màu ửng hồng thản nhiên, hai bên má phấn hồng làm cho thiếu niên không ngừng lay lay tay trước mắt thoạt nhìn tựa như hoa mai run rẩy đầu cành trong trời đông giá rét, đáng yêu giống như thế, động lòng người như thế.Hoành Húc rốt cuộc không thể áp chế d*c v*ng đang kêu gào trong lòng, mị mắt tách ra hai chân trắng như ngọc của Tử Li gác lên trên vai, nắm lấy phân thân bên dưới khố đã sớm giương cao lên đạn để ở cửa vào u cảnh (mê huyệt=]]), tiếp theo dùng sức đâm thẳng.“A ——”Trong mơ hồ bỗng nhiên cảm thấy trên người truyền đến một cỗ đau nhức bén nhọn vọt thẳng lên da đầu, Tử Li nhịn không được kêu thảm thiết, men say cũng vì mạnh mẽ k*ch th*ch mà tiêu thất hết năm phần. Hắn bỗng dưng mở mắt, đồng tử đau đến co rút lại mờ mịt đối diện với Hoành Húc đang nằm yên lặng bất động ở trên người.Hoành Húc phát hiện vẻ ửng hồng trên mặt Tử Li giống như thuỷ triều dâng xuống nhanh chóng tan biến, cũng biết hắn bởi vì một phen xông vào của mình mà đau đến lợi hại, cho nên hắn cực lực đè nén xuống ý niệm muốn điên cuồng trừu sáp ở trong đầu, tạm thời án binh bất động nhìn Tử Li ở dưới thân.Đại não cứ thế đình chỉ trong nửa phần chung (15s?), Tử Li rốt cục khôi phục thanh minh, mà khi hắn tỉnh táo lại cũng rất nhanh cảm giác được một thứ gì đó không thuộc về thân thể mình hiện tại lại vùi vào trong cơ thể hắn, nhìn thân thể mình trơn tuột và Hoành Húc trên người đồng dạng tr*n tr**ng, Tử Li rốt cục cho ra một cái kết luận —— hắn đang bị người áp!“A ——” một tiếng thét chói tai đột ngột từ khoảng giữa hai người đang trầm mặc đối diện vang lên.Hoành Húc thoáng chốc sửng sốt, sau đó nhanh chóng đưa tay che miệng Tử Li, đúng lúc b*p ch*t tiếng kêu tuyệt đối có thể được xưng là “Kinh thiên địa, hoảng quỷ thần”của y.“Ngươi la cái quỷ gì? Người ta chịu cung hình còn không có kêu đến thảm như ngươi!” Hoành Húc tức giận nhìn Tử Li nói.Vừa rồi khi ngủ còn có cảm giác nhu thuận, hiện tại vừa mở mắt lại biến thành dã nhân!Hoành Húc băng bó cái miệng Tử Li, động tác trước sau lại chậm rãi động đậy.“Ngô ngô ——” Tử Li đau đến hai mắt bắn tia, mồ hôi lạnh chảy ròng! Hắn dùng lực nhổ xuống bàn tay của Hoành Húc sau đó hung hăng cắn một hơi.Hoành Húc nhíu mày nhìn Tử Li hai mắt đẫm lệ lưng tròng ngậm ngón tay của mình nói: “Chỉ biết cắn người! Ngươi là cẩu sao? Nhả ra!” Không thể phủ nhận, nước mắt cuồn cuộn rơi kia đã làm cho Hoành Húc trong lòng mềm nhũn xuống dưới.“Ô ô ——” Tử Li một bên ch** n**c mắt xoạch xoạch một bên vẫn không buông miệng tiếp tục sử dụng lực, đã muốn cắn vào thịt, Tử Li có thể cảm thấy trong miệng có một cỗ vị tanh nồng bốc lên.“Thực đã thành cẩu sao? Còn không nhả ra?” Hoành Húc giật nhẹ ngón tay bị cắn đau.“Không buông!” Tử Li khóc kêu lên, “Đau quá, ô ——không cho phép ngươi nhúc nhích! Ô —— mau tránh ra, ô ——”“Đừng tranh cãi, rất nhanh là đến nơi!” Lý trí bị đánh lui trong quá trình Tử Li vặn vẹo cũng lập tức nổi lên từng trận d*c v*ng, hắn đè lại hai tay Tử Li loạn đánh bắt đầu mạnh mẽ co rúm.