Mạnh Sênh yêu Lục Khai Hoàn, nhưng đó là bí mật giữa hai người. Lúc trước, khi Lục Khai Hoàn muốn ân ái cùng Mạnh Sênh, điều hắn thích làm nhất, chính là ôm lấy đầu của y, nhẹ nhàng dùng nụ hôn của hắn khắc họa nên hình dáng gương mặt y. Thỉnh thoảng còn phát ra vài lời than thở "Aiz....!Sênh nhi nhà chúng ta chính là như vậy, với cái tính khí bướng bỉnh này, mai sau chắc chắn sẽ chịu khổ" Khi đó, Lục Khai Hoàn cũng không phải là Lục Khai Hoàn cao cao tại thượng...!khi đó, Mạnh Sênh còn dám nhéo vào mũi hắn khẽ mắng "Làm sao? Ta chỉ bướng bỉnh với mình ngươi, ngươi dám chê ta?" Mà bây giờ, Lục Khai Hoàn mặc một thân là huyền bào, ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, sắc mặt tối sầm, thần sắc nghiêm nghị, mà Mạnh Sênh...!ngay cả sức lực để tiến đến bên cạnh hắn, y cũng không làm được "Đồ hỗn trướng! ngay cả pha trà còn làm không được?" Lục Khai Hoàn đem chén trà ném mạnh lên nô tài đang đứng hầu, biểu thị hắn đang vô cùng tức giận "Giữ lại ngươi để làm cái gì!?" Cung nữ Thanh Yến đứng ngoài…
Tác giả: