CHƯƠNG 1: HỌC BÁ GÌ ĐÓ ĐỀU LÀ XẤU XÍ, CHỈ CÓ HIỂU LẦM LÀ ĐẸP ĐẼ Giang Ly lúc này rất không vui, lông tơ trên người như hóa thành những cây gai nhọn, khiến người anh em Trình Lực bên cạnh bị châm đến giật nảy lên, xoa xoa cánh tay nhăn mày nói một tràng: "Sớm biết như này thì đã không nói với cậu rồi! Soi gương mà xem, nhìn mặt có giống cái đít nồi không....Đừng! Đừng đá nữa! Sôcôla của Ngụy Hân Nhã có phải tặng tôi đâu!" Giang Ly "đùng" một tiếng, chống chân lên thân cây phía sau Trình Lực, dọa hắn sợ đến mức cúc hoa cũng co lại, lá cây trên cành hỗn loạn cuộn thêm bụi đất rơi xuống. Trình Lực tức giận nửa ngày mới giơ được ngón tay lên chỉ vào mặt Giang Ly, hét lớn: "Mẹ nó, cậu đừng có mà giận cá chém thớt! Có giỏi thì đi solo với Tô Mạch đi!" Giang Ly lại hung hăng trừng mắt, nâng mày nhếch mép lộ ra dáng vẻ lưu manh vốn có, Trình Lực nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, trong lòng liền nhanh chóng sợ hãi rút lui, suy nghĩ có nên ôm đùi gọi nhỏ hai tiếng "Giang ca" trước khi bị lửa giận…
Tác giả: