Khí trời vừa mới chuyển lạnh, bóng đêm như nước, gió thổi ù ù, xe từ từ chuyển bánh sang đường Thanh Niên. Trong mấy km từ phía nam đại tửu đ**m Minh Thành đến Cẩm Hồ, đâu đâu cũng thấy những cô gai gọi đứng ven đường, đánh mắt đưa tình với các anh chàng chạy xe qua. Trương Khác giảm tốc độ, miệng thở ra từng làn khói thuốc, nhìn các cô gái gọi đang bước dần về phía này. Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, từng mảng tuyết lớn rơi trên b* ng*c và cặp đùi của họ càng làm tăng thêm vẻ phong tình. Đỗ Phi bên cạnh nháy mắt cười nói: - Mày nói có cô em thân hình mê hoặc lòng người, sao không thấy đâu? Đã có vài cô gái ra sức vẫy tay, qua lớp kính cửa sổ không nghe rõ đôi môi đỏ mọng của bọn họ nói gì, con mắt Đỗ Phi gần như dán chặt vào kính: - 200 đồng một lần, mày không nhầm đấy chứ? - Đấy là tiền bọn họ phải trả cho mày... Trương Khác cười nói. - Cút mẹ mày đi. Đỗ Phi nghe Trương Khác nói vậy, thần kinh căng ra như dây đàn: - Bố mày thủ tiết nửa đời người, trinh tiết đều hủy trong tay mày hết.…
Tác giả: