Lông mi hơi rũ xuống, đôi mắt đen nhánh nhìn thẳng vào ống kính, khóe miệng gợi lên một nụ cười vừa ôn nhu vừa lãnh đạm, nhưng nụ cười nhẹ đến nỗi khiến người xem phải hoài nghi rốt cuộc có phải người kia đang cười hay không, trên tay là một bông hồng yêu diễm đến mức ngả ngớn. Đây là ai? Chàng trai mờ mịt nhìn người trên ảnh bìa tạp chí. “Hành Châu, Hành Châu ở kia kìa!” Cô bé bên cạnh kích động hô lên, thời gian chờ đợi quá dài khiến cô cảm thấy có chút mệt mỏi. Hành Châu? Là một minh tinh sao? Chàng trai cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, cậu đã cùng em gái đợi ở đây suốt sáu tiếng rồi, điện thoại cũng đã sập nguồn. “Anh, em có kế hoạch này…” Cô bé nhích lại gần, nói thật nhỏ như sợ người khác nghe được. “Kế hoạch?” Chàng trai như bừng tỉnh đại ngộ(*): "Em muốn đi xin chữ ký à?" (*) Bừng tỉnh đại ngộ: chợt hiểu ra, chợt nhận ra ( hay yang hồ còn gọi là được thông não) Cô bé lắc đầu, ánh mắt sáng bừng lên: "Ký tên đã là gì?" “Đợi lát nữa cuộc họp báo kết thúc, chắc chắn Hành Châu sẽ…
Tác giả: