Tác giả:

Biên tập : R Bê Đê " Quả thực nhân sinh không bằng miêu sinh... " Phương Hoà bị nước mưa lạnh xối tỉnh, cậu gian nan cử động thân thể, toàn thân vô lực. Cậu miễn cưỡng mở mắt ra nhìn thấy là một cái gì đó hình tròn lớn lớn đen thùi lùi, hình như không phải chỗ cậu đang đánh nhau với tang thi biến dị, Phương Hòa chớp chớp đôi mắt, cảm giác hoàn cảnh dưới mưa này hình như có gì đó sai sai. Cẩn thận nhìn xung quanh, Phương Hòa cả người ngơ ngác, chỗ này hình như là một bãi để xe ngoài trời, ngoại trừ mắt cậu nhìn mọi thứ có vẻ kì lạ thì đây chắc chắn là nơi khi trước mạt thế cậu đã từng thấy, trải qua mười ba năm tận thế, cảnh tượng này đã xa lạ đến nỗi Phương Hoà sắp không nhớ nổi nữa rồi. Sau đó Phương Hòa cũng biết thứ to to đen đen trước mặt mình là gì rồi, thứ đen thùi lùi này chính là lốp xe, tại sao có thể có lốp xe lớn như thế nhỉ? Phương Hòa dưới mưa rào muốn đứng lên nhưng cả người đều không có sức lực, cậu cảm thấy chân tay mình có gì đó quái quái , nhìn thấy tay mình biến…

Truyện chữ