Mùa xuân năm 3012. Bên ngoài nắng rực rỡ, thời tiết đẹp. Trong một tòa tiểu viện xinh đẹp, một nam tử anh khí ôm một tiểu cô nương chừng hai ba tuổi ngồi trên mặt cỏ, bên cạnh là một nữ tử xinh đẹp tay ôm hai đầu gối nhìn nam tử cùng tiểu cô nương trong lòng nam tử. Lúc này, nam tử đang kể cho tiểu cô nương một câu truyện cổ tích thú vị. Thật khó tưởng tượng một đại nam nhân mà có thể kể truyện cổ tích hay như vậy. Có lẽ người ngoài chứng kiến ba người này nói chuyện, nhất định cho rằng đây là một gia đình cực kì hạnh phúc. - Vậy, Lôi Hoa ba ba, công chúa tại sao lại không ở cùng một chỗ với hoàng tử chứ? Tiểu cô nương trong lòng nghi hoặc hỏi. - Ân, cái này à, truyện xưa chính là viết như vậy đấy. Nam tử kia khuôn mặt cương nghị lộ ra nụ cười từ ái. - Lôi, truyện xưa sao em chưa nghe bao giờ, là anh tự mình sáng tác phải không? Nữ tử xinh đẹp bên cạnh nhẹ nhàng nói, mặc dù không có nói thẳng là hắn nói dối, nhưng lời của nàng không nghi ngờ có ý tứ nói rằng Cao Lôi Hoa nói dối. - Thế…
Tác giả: