Lâm Lộc kéo lê bước chân đi vào thang máy. Cậu dùng sức bóp chặt giữa mày, vẫn có thể cảm giác được bên thái dương nhảy thình thịch như cũ, đầu lại trướng đau. Sau ba đêm liên tiếp, cậu cũng nhanh chóng đến giới hạn của mình. Liền đứng trong thang máy như vậy một hồi, cậu cảm thấy mí mắt của mình như muốn sụp xuống. Nếu không phải tiếng thang máy khi mở cửa truyền đến "Đinh." một tiếng, nói không chừng có thể đứng ngủ luôn. "Anh Lâm, rốt cuộc anh cũng trở lại!" Lâm Lộc mới ngẩng đầu, trợ lý của Ninh Trí Viễn đã đi tới, ôm cánh tay cậu kéo về phía cửa. "Anh, sao anh không trả lời điện thoại? Ninh tổng chờ anh nửa ngày rồi!" "Trí Viễn ca tới rồi?" "Đúng vậy! Cho người gọi vài cuộc điện thoại anh không trả lời, Ninh tổng rõ ràng rất tức giận...Anh Lâm à, anh làm gì đi? Gương mặt của Ninh tổng, rất dọa người..." Tiểu Chu còn đang lải nhải gì đó, Lâm Lộc nghe không lọt tai. Trái tim cậu đã bay đến nơi Ninh Trí Viễn. Rốt cuộc, suốt một thời gian không gặp. Tuy rằng mệt thành một bãi bùn,…

Truyện chữ