Mình không phải quân vương nói một không hai, đối phương vô ý bất trung hẳn nên tha thứ. "Không thể tha thứ." Trên đời tồn tại cả người tốt lẫn kẻ xấu, mình hẳn nên tin tưởng người tốt. "Không thể tin tưởng loài người." Đối với sự tấn công của người khác, lập tức phản kích chưa chắc đã là thượng sách, trước hết phải biết rõ có nhằm vào mình hay không. "Không cần phân biệt, kẻ vừa đến rất đáng nghi." Mình không dám bộc lộ tình cảm chân thật, đây chính là biểu hiện của sự yếu đuối. "Không, mình rất kiên cường, yếu đuối chỉ là cái gì đó giống như cảm xúc cá nhân." ...! Dung Duyệt mặc tây trang đen, bưng một chậu tro cốt, đờ đẫn đứng trong nhà chính. Bà đồng đang lầm bà lầm bầm trước mặt nó, niệm thứ ngôn ngữ nó nghe không hiểu, sau đó đột nhiên vung một nắm tiền giấy. Vì động tác của bà, tiền giấy bay lả tả giữa không trung. Sau khi bà ta chuẩn bị xong, đội kèn đám ma bắt đầu chơi nhạc. Âm thanh vừa lộn xộn vừa chói tai, trộn lẫn với tiếng mê sảng của bà đồng khiến Dung Duyệt không thể…
Tác giả: