Nguyên Thịnh năm thứ hai mươi, Tết Nguyên tiêu, ngày mười lăm tháng giêng. Tết Nguyên tiêu được tổ chức mỗi năm một lần trên con đường chính Vân Thắng, hiếm khi có dịp được thấy nhà nhà đoàn viên, cả gia đình tụ họp cùng nhau đi dạo. Trên đường phố sầm uất đầy đủ quầy đố đèn, biểu diễn ảo thuật, sạp bán đồ chơi bằng đường, quán bánh trôi. Tiếng vui đùa hò hét náo nhiệt từ tửu lâu không ngừng truyền ra, hết thảy đều giản dị đơn thuần, người người hân hoan. Chỉ có điều tất cả những thứ đó không hề liên quan tới khung cảnh tràn ngập máu tanh chết chóc tại cửa thành phía đông vắng lặng. Một chiếc xe ngựa phổ thông chia năm xẻ bảy xiêu vẹo trên nền đất, hầu như không còn nhận ra hình dạng ban đầu. Người kéo xe bị trúng tên độc, ngã sõng soài, chân tay co quắp, đầu gục xuống, miệng r*n r*. Cách đó không xa là bốn mươi năm mươi kẻ mặc đồ đen đang gương cung, một mũi tên tuyệt tình bắn về phía nam tử mặc bộ quần áo phạm nhân ngã trên mặt đất. Lưng hắn cắm chi chít tên, khóe miệng trào máu…
Tác giả: