Tác giả:

Tháng năm, tiết trời ấm áp dễ chịu, từng tia nắng ban mai vàng rực nhẹ nhàng phủ lên thành phố yên bình này. Tối qua Lạc An ngủ không ngon lắm. Cậu mơ một cơn ác mộng kinh khủng, mơ thấy hai năm trước, khi mà cậu phát hiện bản thân thích đàn ông. Lúc đấy Lạc An rất tuyệt vọng, cảm thấy mình rất bẩn, thậm chí cậu còn nảy sinh ý định tự sát trong đầu. Âm thanh gõ cửa vang lên đánh thức Lạc An còn đang mờ mịt. Tiếng nói dịu dàng của Liễu Vân truyền đến từ ngoài cửa: “An An, đã dậy chưa con?” “Con dậy rồi ạ, mẹ.” Lạc An trả lời, cậu dụi mắt rồi đứng dậy. “Mẹ nấu xong cơm rồi, con đi tắm rửa nhanh lên, không còn sớm nữa.” “Vâng.” Lạc An tắm rửa xong xuôi đúng lúc Liễu Vân đun xong cháo. Bà nhíu mày nhìn quần áo của Lạc An, dường như không hài lòng lắm: “Chẳng phải mẹ đã bảo con mặc bộ quần áo mới mua mấy hôm trước sao? Sao lại mặc lại quần áo hôm qua thế này?” “Mẹ …….. Con có thể không đi xem mắt không?” Lạc An hơi bứt rứt, cậu mới hai mươi hai, sao phải đi xem mắt chứ. Liễu Văn mỉm cười,…

Truyện chữ