Tác giả:

"Cô nương ngốc của ta, còn nghĩ ngợi gì nữa? Cô cô còn có thể hại con hay sao, các cô nương có chút thể diện ở thành Vân Dương đều chen chúc nhau đến vỡ đầu, con mà còn suy nghĩ nữa thì mọi chuyện đều nguội lạnh hết rồi. Tam ca hai người rốt cuộc định tính sao đây?" Cả nhà ba người này đều im như thóc, Phùng cô mẫu đứng nói chuyện với họ, chỉ thiếu điều tức chết. Lẽ ra hôm trước bà ấy đã đến một lần rồi, đối với nhà Tam ca mà nói, đây là việc tốt chưa từng có, nếu không phải hàng xóm nhà bà ấy ở khá tốt lại đang giúp việc trong Thái phủ, bà ấy cũng không thể biết tin tức này ngay lập tức mà tìm đến Tam ca. Đại chất nữ còn trẻ, cô nương da mặt mỏng, lúc ấy cứ một mực im lặng không nói, bà ấy nghĩ việc hôn nhân đại sự thì phụ mẫu sẽ làm chủ được, nên cho họ thời gian suy nghĩ, vậy mà giờ vẫn chẳng chịu thông suốt. "Nói đi chứ! Miệng ta cũng khô cả rồi, các người cũng phải cho ta một câu trả lời chính xác chứ." Phùng cô mẫu lấy cớ bảo Phùng Mẫn ra ngoài rót nước, rồi hạ giọng nói: "Hai…

Truyện chữ