Trên con đường quê rợp sắc xanh của tháng năm, tên cờ b.ạ.c Vu Đại Mãn vừa đánh xe lừa vừa nghêu ngao hát, từ Lão Tùng Thôn đi đến Bắc Sơn Thôn phải mất gần một canh giờ. Nếu không phải vì nữ nhi bị hắn đánh ngất xỉu, e rằng hắn cũng không nỡ bỏ ra năm đồng lớn để thuê xe lừa. Vu Đại Mãn nào hay biết, chỉ trong một nén nhang ngắn ngủi, nữ nhi nằm trong khoang xe lừa đã lìa đời, linh hồn mới đã nhập vào thể xác nàng. Vu Xuân Miêu – vốn là một nữ tử thời hiện đại – đã bỏ mạng vì ngã ngựa tại trường đua vượt chướng ngại vật cao một thước tư. Chiếc mũ bảo hiểm mới quá đắt, nàng ham tiết kiệm, đành dùng lại mũ cũ đã rách nát. Chẳng ngờ con ngựa bất kham, từ chối nhảy qua rào, lồng lên điên cuồng. Nàng bị ngã ngựa, khoá mũ bảo hiểm lỏng, rơi mất. Vật lộn trên lưng ngựa một hồi, nàng càng làm con ngựa đực thêm hung hãn. Nó ngửi thấy mùi ngựa cái ở khu chờ, thần trí đã chẳng còn giữ vững, liền vung vó đá, móng sắt bổ trúng sau gáy nàng. Vu Xuân Miêu c.h.ế.t ngay tại chỗ. Cảnh tượng cuối cùng…

Truyện chữ