Tác giả:

Trên công trường đầy bụi bặm, tiếng máy móc ầm ĩ hòa lẫn với tiếng người gọi nhau í ới. Ánh mặt trời giữa trưa chói chang như muốn thiêu đốt vạn vật, nhưng giữa đám công nhân mặc đồng phục lao động màu xám, có một bóng dáng nhỏ bé trông vô cùng lạc lõng. Thiếu nữ ấy ngồi dưới ánh nắng, làn da trắng đến lạ, gương mặt không chút biểu cảm, chỉ lặng lẽ ngước nhìn bầu trời cao. Nhưng trong lòng cô lại ngổn ngang suy nghĩ. Vì sao linh khí trên thế gian gần như đã đoạn tuyệt? Vì sao các đại lão huyền môn lần lượt ngã xuống? Vì sao Thiên giới Hạo Nhiên Thượng Thanh cắt đứt liên hệ, không thể nào kết nối được? Quan trọng nhất, đây là giữa trưa, dương khí mạnh nhất, vậy mà cô vừa thấy một hồn ma lướt qua? “Tiểu Lê, qua đây bốc gạch đi!” Một giọng nói lớn vang lên, kéo cô trở lại thực tại. Lê Kiến Mộc hoàn hồn, đứng dậy ngay lập tức: “Tới ngay!” Cô phủi bụi bám trên quần áo, nhanh chóng đi theo người đàn ông vừa gọi mình. Thành thục đeo găng tay bảo hộ, động tác lưu loát, cô và đối phương nhanh…

Truyện chữ