Ôn Ngải vừa nhận được thư nhập học, một hơi bò lên tầng năm, chiếu theo bản đồ trên tường đi tìm phòng học của mình, vừa đi vài bước, không biết mùi đàn hương nồng đậm từ chỗ nào truyền đến, ngửi lại rất thoải mái. Đợi cậu hít liên tiếp mấy hơi sâu, hệ thống trong đầu mới buồn bã nói: "Là mùi nhang bay ra từ WC." Hô hấp của Ôn Ngải cứng lại, nhanh chóng phun sạch sẽ không khí trong phổi ra, nhanh chóng chạy ra xa mới hô hấp trở lại. Cậu thử nói đạo lý với hệ thống: "Chúng ta làm tốt nhiệm vụ là được rồi, mấy trò đùa dai kiểu này là không được." Hệ thống: "Không, tôi thích." Ôn Ngải: "..." Cái hệ thống tính tình tiểu công trúa này là khởi điểm cho trí nhớ của Ôn Ngải. Khi đó cậu vừa mới tỉnh lại, có chút mờ mịt với tối tăm mênh mông vô bờ xung quanh. Cậu lật đi lật lại trí nhớ trong đầu, lại phát hiện trừ bỏ tên mình, cậu cái gì cũng không rõ. Giờ phút này hệ thống mới lên sàn. Lúc đầu nó còn chưa bại lộ bản mặt bốc đồng, thái độ vô cùng tốt nhẫn nại giải thích cho Ôn Ngải nói cậu bị…
Tác giả: