Thời điểm Hàn Hy mở mắt, trời đã sáng rồi, hắn từ trên giường xuống, toàn thân đều xích lõa. Hắn mặc quần vào, đi đến trong phòng tắm, thấy được hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, trên lồng ngực phủ kín vết xanh tím, cả người đều là ấn ký người kia lưu lại. Hàn Hy sờ sờ mặt của mình, lúc này khí sắc của hắn cũng không tệ lắm, không giống hai năm sau, người gầy da lại vàng. Vừa chuyển động một chút, phía sau liền cảm thấy có chút không khỏe, Hàn Hy phán đoán, lúc này hẳn là thời điểm hắn mới đi theo Lý Hách được hai tháng. Hắn trở lại phòng ngủ, mở ra ngăn kéo, lấy một điếu thuốc. “Khục khục ——” Hàn Hy lúc này mới nhớ tới, thời điểm này mình còn chưa có hút thuốc. Đúng vậy, hắn đã chết, thế nhưng ông trời lại lần nữa đem gánh nặng đặt lên vai hắn, không biết là ông trời đang muốn đem hắn vui đùa cái gì, đã cho hắn trọng sinh, vì sao còn để hắn trở về thời điểm mới bị Lý Hách nuôi nhốt hai tháng? “Chết tiệt!” Hàn Hy hùng hùng hổ hổ, “Hoặc là quay về thời điểm chưa từng gặp thằng…

Truyện chữ