Bầu trời trong xanh như được làm từ thủy tinh, lấp lánh, trong suốt, điểm xuyết những cụm mây trắng mềm mại như bông. Ánh nắng vàng nhạt ấm áp nghiêng nghiêng chiếu xuống, rọi lên người khiến lòng cũng trở nên dịu lại, vô cùng dễ chịu. Tạ Vân ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa đôi chân một cách nhàn nhã. Làn gió mát nhẹ nhàng quẩn quanh bên người nàng, mang theo hương hoa thoang thoảng. Nàng khẽ ngẫm nghĩ trong lòng, âm thầm xác nhận: Mình đúng là đã xuyên không. Rõ ràng lúc đó, nàng bị một người qua đường xô mạnh, cả người ngã xuống dưới bánh xe tải. Cảm giác đau đớn tột độ khi cơ thể bị nghiền nát vẫn còn in đậm trong trí nhớ, như vừa xảy ra hôm qua. Lúc tỉnh lại, nàng đã thấy trước mắt là mái hiên khắc chạm tinh xảo, bên tai vang vọng tiếng suối róc rách, cạnh bên còn có một tiểu nha hoàn dung mạo xinh đẹp đang dịu dàng hầu hạ, chăm sóc chu đáo. Tới lúc này, nàng mới hoàn toàn phản ứng kịp, mình đã xuyên vào quyển truyện vừa mới đọc xong không lâu. Một cuốn ngọt sủng văn với cốt…
Tác giả: