Nếu Sầm Chân là một dẫn đường chân chính hai mươi tuổi, thì ngay khoảnh khắc lướt qua con sư tử kia, anh hẳn đã nhạy bén nhận ra sự rung động từ tận sâu trong linh hồn—đó là cộng hưởng chỉ linh hồn bạn đời mới có, hoàn toàn không phải sự mê hoặc đơn thuần trước vẻ ngoài. Đáng tiếc thay, Sầm Chân chỉ là một kẻ ngoại lai mới đến dị giới này được ba tháng. Khi phát hiện ánh mắt mình vô thức dừng lại quá lâu, anh cũng chỉ đơn giản gán cho con sư tử đực ấy một tính từ dễ chịu, dẫu sao thì dáng đi uyển chuyển, cơ bắp toàn thân chuyển động nhịp nhàng cùng bộ lông nâu vàng bóng mượt kia thực sự quá chói mắt, khiến người ta khó mà không chú ý, không bị thu hút. Ngay sau đó, anh liền cưỡng chế cắt đứt thôi thúc muốn nhìn thêm, đưa sự chú ý quay lại buổi liên hoan trước mắt, tập trung vào hai nhân vật mà anh đã đánh dấu trọng điểm từ lâu. Hôm nay là ngày thứ 91 kể từ khi anh xuyên đến đây, cũng là thời điểm toàn bộ câu chuyện “nguyên tác” bắt đầu. Ba tháng trước, Sầm Chân tỉnh dậy, phát hiện…

Truyện chữ