Thiếu niên nhìn vào thanh kiếm đang ghim trên ngực mình, lại nhìn nữ nhân trước mắt, trong mắt là nồng đậm không thể tin được, đây là nữ nhân mà hắn giành trọn đời để yêu đây sao? Máu nhuộm đỏ bạch y trắng như tuyết, đôi mắt thiếu niên dần mất đi tiêu cự, cả người vô lực ngã xuống. "Cắt!". Đạo diễn hô lên, thiếu niên vốn nên chết ngay lập tức đứng dậy tươi cười nói cảm ơn đạo diễn. "Không hổ là Hàn ảnh đế, một cảnh khó như vậy mà một lần liền qua thật khiến người ta thanh tị." Một nữ nhân viên nói đùa. Hàn Liên ngại ngùng cười cười, hướng đạo diễn lễ phép nói: "Hôm nay quả thật làm phiền mọi người nhiều rồi! Hôm nay tôi đãi!". Nhất thời phim trường sôi nổi tiếng hoan hô. Ngay lập tức mọi người thu dọn xong liền lên xe đến nhà hàng gần đó. "Hôm nay phải ăn sạch túi Hàn ảnh đế nha mọi người!" Triệu đạo diễn cũng cầm ly lên:" Nào Hàn Liên tôi kính cậu một ly!" "Tôi cũng kính Hàn ảnh đế một ly!" "Tôi nữa..." "Tôi cũng kính..." Hàn Liên tiếp hết ly này đến ly khác, ngoài mặt vẫn cười tiếp…

Truyện chữ