Tác giả:

Bình tĩnh mở ra hai mắt, nhìn vách tường tuyết trắng trong phòng, trong không khí còn thoang thoảng mùi thuốc sát trùng. Âu Dương Húc nằm trêи giường bệnh âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Thật tốt quá, tuy rằng thang máy chệch đường ray, tuy rằng từ tầng hai mươi rớt xuống dưới nhưng cậu vẫn như cũ phúc lớn mạng lớn không có chết, vẫn được cứu trở về. Thật đúng là vạn hạnh bên trong bất hạnh. Nhìn quần áo bệnh nhân trêи người mình, Âu Dương Húc nở nụ cười, ngày thường vẫn luôn là cậu mặc áo blouse trắng khám bệnh cho người khác, hiện giờ vậy mà đến phiên cậu làm người bệnh. Đang lúc Âu Dương Húc cảm thấy vui sướиɠ và may mắn vì sống sót sau tai nạn thì bỗng nhiên một đoạn ký ức hoàn toàn không thuộc về cậu từ đâu xuất hiện ở sâu trong đầu cậu, và vì nhiều ra hơn những ký ức này làm cho sắc mặt của Âu Dương Húc lập tức trắng bệch như tờ giấy! Không, cậu không tránh được sự cố thang máy, cậu đã chết! Chẳng những cậu đã chết, cậu còn xuyên thư! Xuyên đến một quyển tiểu thuyết cậu thích xem nhất…

Truyện chữ