Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Năm 1729 lịch tinh tế, tinh cầu Toran. Mặt trời treo cao, không khí oi bức, sườn núi xa xa kéo dài vô tận, mây đen ùn ùn hướng về trấn nhỏ Corris. Sau mười phút, những giọt mưa hoan hô từ mây đen nhảy xuống, mặt đường khô ráo nhanh chóng bị nước mưa chiếm lĩnh, giọt mưa lớn như hạt đậu từ trời cao rơi xuống, đập lên từng đoá hoa thành từng đoá bọt nước, trời đất hoàn toàn mông lung. Trong lồng ngực Giang Lê ôm một chậu hoa đứng trước cửa sổ sát đất được đặt trong phòng ngủ, nhìn bên ngoài mưa như trút nước, có chút mơ màng. Mấy phút trước, cậu vừa cùng người bạn Wayne Colric kết thúc nhắn tin, đồng ý giúp người bạn đó xem bệnh của cây vạn niên thanh. Bây giờ nhìn lại, tạm thời không đi được rồi. Người máy bảo mẫu Fleck tròn vo đi tới: “Tiểu chủ nhân thân mến, dịch nuôi cấy hạt giống ngài đặt mua trên tinh võng đã đến, tôi đã giúp ngài đặt trên bàn phòng khách.”…

Chương 12

Khu Vườn Nhỏ Của Tể LãoTác giả: Vũ Sao ĐầuTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Năm 1729 lịch tinh tế, tinh cầu Toran. Mặt trời treo cao, không khí oi bức, sườn núi xa xa kéo dài vô tận, mây đen ùn ùn hướng về trấn nhỏ Corris. Sau mười phút, những giọt mưa hoan hô từ mây đen nhảy xuống, mặt đường khô ráo nhanh chóng bị nước mưa chiếm lĩnh, giọt mưa lớn như hạt đậu từ trời cao rơi xuống, đập lên từng đoá hoa thành từng đoá bọt nước, trời đất hoàn toàn mông lung. Trong lồng ngực Giang Lê ôm một chậu hoa đứng trước cửa sổ sát đất được đặt trong phòng ngủ, nhìn bên ngoài mưa như trút nước, có chút mơ màng. Mấy phút trước, cậu vừa cùng người bạn Wayne Colric kết thúc nhắn tin, đồng ý giúp người bạn đó xem bệnh của cây vạn niên thanh. Bây giờ nhìn lại, tạm thời không đi được rồi. Người máy bảo mẫu Fleck tròn vo đi tới: “Tiểu chủ nhân thân mến, dịch nuôi cấy hạt giống ngài đặt mua trên tinh võng đã đến, tôi đã giúp ngài đặt trên bàn phòng khách.”… Giang Lê tỉnh lại trong tiếng nhạc vui vẻ.Bản nhạc này không biết phát ra từ đâu mà vang dội toàn bộ tinh cầu Martin.Âm nhạc vang đúng năm phút đồng hồ, sau đó cậu lại nghe thấy âm thanh trầm thấp ngày hôm qua.“Chào mọi người, tôi là MC Kate Clarence, chúc ngày mới tốt lành. Chúng tôi đã chuẩn bị bữa sáng vô cùng phong phú cho mọi người, mời các thí sinh tới phòng khách lấy món ăn, nửa giờ sau, thi đấu chính thức bắt đầu.”Kate Clarence vừa nói xong câu đó, trên nóc mỗi căn nhà đột nhiên hiện ra một con số vô cùng lớn, con số này giống hết số báo danh của mỗi thí sinh.Đồng thời, những máy quay ở sân sau bắt đầu hoạt động.Kate Clarence đặt mic xuống, ngước nhìn màn ảnh khổng lồ hàng trăm mét phía xa.Có tổng cộng bảy màn hình khổng lồ, chia ra lần lượt là màn A, màn B, màn C, màn D, màn E, màn F và màn G. Bảy màn hình này xếp thành một vòng tròn quanh khu vực khán đài.Mỗi màn hình được tạo bảo vô số màn hình nhỏ, mỗi màn hình nhỏ đang phát cảnh quay của từng căn nhà.Nếu như từ trên cao nhìn xuống sẽ phát hiện bục đứng của Kate nằm chính giữa vòng tròn của những màn hình khổng lồ này.Khán đài cao ở bốn phía, từng hàng từng hàng chỉnh tế vây sân khấu ở chính giữa, chỗ ngồi phân bổ thành hình tam giác ngược, trước mỗi chỗ ngồi đều là một cái màn hình lơ lửng, người xem dễ dàng lựa chọn xem kĩ hơn nơi mà mình muốn.Trên sân khẩu cực lớn, ngoại trừ MC Kate ở chính giữa thì còn vài người nữa.Những người đó đang ngồi trong một vòng tròn lớn khác cách Kate khoảng mười mét, đó chính là khu vực dành cho ban giám khảo.Vô số chuyên gia trồng trọt và người của gia tộc lớn ngồi ở đó, biểu tình nghiêm túc hoặc nhỏ giọng trò chuyện, cùng đợi thi đấu bắt đầu.Vô số máy quanh chụp tí hon trên không trung bay tới lui hoặc dừng lại ở một điểm nào đó đang làm hết công suất của bản thân để quay được đầy đủ nhất tình hình hiện tại của các thí sinh cho phòng phát sóng trực tiếp.Kate nhìn một đám người ở khán đài, lại thêm bao nhiêu màn hình ở phía xa xa, sự thích thú chợt lóe lên trong mắt.Nhìn tình hình thế này, có vẻ năm nay lượng thí sinh đăng ký cao hơn rất nhiều, đây thực sự là một chuyện tốt.Giang Lê tỉnh lại ngay khi âm nhạc vừa vang lên, nên khi tiếng nhạc kết thúc, cậu đã đánh răng rửa mặt xong rồi.Theo lời của MC nhắc nhở, cậu tới phòng khách, tới trước một cái đĩa bạc.Giang Lê đưa tay phải ra, ấn vào phần hình bàn tay bên cạnh đĩa, hệ thống xác định thân phận xong, “tinh” một tiếng, đĩa bạc tự động mở ra.Bên trong đó là suất ăn nóng hổi, mùi cơm làm Giang Lê vô cùng muốn ăn.Giang Lê dùng hai tay lấy suất ăn ra, hai món thịt, một món chay, một món canh.Bữa sáng này đối với Giang Lê vẫn luôn phải ăn dịch dinh dưỡng mà nói là hơi bị phong phú quá mức, Giang Lê rất vui.Cậu vui vẻ đặt suất ăn lên bàn, cầm đũa bắt đầu thưởng thức bữa sáng thịnh soạn nhất từ khi cậu xuyên tới đây đến nay.Nửa giờ sau.“Đã đến giờ, hiện tại tôi xin tuyên bố, thi đấu chính thức bắt đầu, mời các thí sinh trong vòng hai phút tới sân sau căn hộ của mình, quá thời gian này không tới nơi sẽ bị coi như là chủ động bỏ quyền thi đấu.”Cùng lúc đó, trên nóc mỗi nhà, bên trên con số báo danh hiện lên một chiếc đồng hồ điện tử, đếm ngược bắt đầu.Thi đấu, bắt đầu.

Giang Lê tỉnh lại trong tiếng nhạc vui vẻ.

Bản nhạc này không biết phát ra từ đâu mà vang dội toàn bộ tinh cầu Martin.

Âm nhạc vang đúng năm phút đồng hồ, sau đó cậu lại nghe thấy âm thanh trầm thấp ngày hôm qua.

“Chào mọi người, tôi là MC Kate Clarence, chúc ngày mới tốt lành. Chúng tôi đã chuẩn bị bữa sáng vô cùng phong phú cho mọi người, mời các thí sinh tới phòng khách lấy món ăn, nửa giờ sau, thi đấu chính thức bắt đầu.”

Kate Clarence vừa nói xong câu đó, trên nóc mỗi căn nhà đột nhiên hiện ra một con số vô cùng lớn, con số này giống hết số báo danh của mỗi thí sinh.

Đồng thời, những máy quay ở sân sau bắt đầu hoạt động.

Kate Clarence đặt mic xuống, ngước nhìn màn ảnh khổng lồ hàng trăm mét phía xa.

Có tổng cộng bảy màn hình khổng lồ, chia ra lần lượt là màn A, màn B, màn C, màn D, màn E, màn F và màn G. Bảy màn hình này xếp thành một vòng tròn quanh khu vực khán đài.

Mỗi màn hình được tạo bảo vô số màn hình nhỏ, mỗi màn hình nhỏ đang phát cảnh quay của từng căn nhà.

Nếu như từ trên cao nhìn xuống sẽ phát hiện bục đứng của Kate nằm chính giữa vòng tròn của những màn hình khổng lồ này.

Khán đài cao ở bốn phía, từng hàng từng hàng chỉnh tế vây sân khấu ở chính giữa, chỗ ngồi phân bổ thành hình tam giác ngược, trước mỗi chỗ ngồi đều là một cái màn hình lơ lửng, người xem dễ dàng lựa chọn xem kĩ hơn nơi mà mình muốn.

Trên sân khẩu cực lớn, ngoại trừ MC Kate ở chính giữa thì còn vài người nữa.

Những người đó đang ngồi trong một vòng tròn lớn khác cách Kate khoảng mười mét, đó chính là khu vực dành cho ban giám khảo.

Vô số chuyên gia trồng trọt và người của gia tộc lớn ngồi ở đó, biểu tình nghiêm túc hoặc nhỏ giọng trò chuyện, cùng đợi thi đấu bắt đầu.

Vô số máy quanh chụp tí hon trên không trung bay tới lui hoặc dừng lại ở một điểm nào đó đang làm hết công suất của bản thân để quay được đầy đủ nhất tình hình hiện tại của các thí sinh cho phòng phát sóng trực tiếp.

Kate nhìn một đám người ở khán đài, lại thêm bao nhiêu màn hình ở phía xa xa, sự thích thú chợt lóe lên trong mắt.

Nhìn tình hình thế này, có vẻ năm nay lượng thí sinh đăng ký cao hơn rất nhiều, đây thực sự là một chuyện tốt.

Giang Lê tỉnh lại ngay khi âm nhạc vừa vang lên, nên khi tiếng nhạc kết thúc, cậu đã đánh răng rửa mặt xong rồi.

Theo lời của MC nhắc nhở, cậu tới phòng khách, tới trước một cái đĩa bạc.

Giang Lê đưa tay phải ra, ấn vào phần hình bàn tay bên cạnh đĩa, hệ thống xác định thân phận xong, “tinh” một tiếng, đĩa bạc tự động mở ra.

Bên trong đó là suất ăn nóng hổi, mùi cơm làm Giang Lê vô cùng muốn ăn.

Giang Lê dùng hai tay lấy suất ăn ra, hai món thịt, một món chay, một món canh.

Bữa sáng này đối với Giang Lê vẫn luôn phải ăn dịch dinh dưỡng mà nói là hơi bị phong phú quá mức, Giang Lê rất vui.

Cậu vui vẻ đặt suất ăn lên bàn, cầm đũa bắt đầu thưởng thức bữa sáng thịnh soạn nhất từ khi cậu xuyên tới đây đến nay.

Nửa giờ sau.

“Đã đến giờ, hiện tại tôi xin tuyên bố, thi đấu chính thức bắt đầu, mời các thí sinh trong vòng hai phút tới sân sau căn hộ của mình, quá thời gian này không tới nơi sẽ bị coi như là chủ động bỏ quyền thi đấu.”

Cùng lúc đó, trên nóc mỗi nhà, bên trên con số báo danh hiện lên một chiếc đồng hồ điện tử, đếm ngược bắt đầu.

Thi đấu, bắt đầu.

Khu Vườn Nhỏ Của Tể LãoTác giả: Vũ Sao ĐầuTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Năm 1729 lịch tinh tế, tinh cầu Toran. Mặt trời treo cao, không khí oi bức, sườn núi xa xa kéo dài vô tận, mây đen ùn ùn hướng về trấn nhỏ Corris. Sau mười phút, những giọt mưa hoan hô từ mây đen nhảy xuống, mặt đường khô ráo nhanh chóng bị nước mưa chiếm lĩnh, giọt mưa lớn như hạt đậu từ trời cao rơi xuống, đập lên từng đoá hoa thành từng đoá bọt nước, trời đất hoàn toàn mông lung. Trong lồng ngực Giang Lê ôm một chậu hoa đứng trước cửa sổ sát đất được đặt trong phòng ngủ, nhìn bên ngoài mưa như trút nước, có chút mơ màng. Mấy phút trước, cậu vừa cùng người bạn Wayne Colric kết thúc nhắn tin, đồng ý giúp người bạn đó xem bệnh của cây vạn niên thanh. Bây giờ nhìn lại, tạm thời không đi được rồi. Người máy bảo mẫu Fleck tròn vo đi tới: “Tiểu chủ nhân thân mến, dịch nuôi cấy hạt giống ngài đặt mua trên tinh võng đã đến, tôi đã giúp ngài đặt trên bàn phòng khách.”… Giang Lê tỉnh lại trong tiếng nhạc vui vẻ.Bản nhạc này không biết phát ra từ đâu mà vang dội toàn bộ tinh cầu Martin.Âm nhạc vang đúng năm phút đồng hồ, sau đó cậu lại nghe thấy âm thanh trầm thấp ngày hôm qua.“Chào mọi người, tôi là MC Kate Clarence, chúc ngày mới tốt lành. Chúng tôi đã chuẩn bị bữa sáng vô cùng phong phú cho mọi người, mời các thí sinh tới phòng khách lấy món ăn, nửa giờ sau, thi đấu chính thức bắt đầu.”Kate Clarence vừa nói xong câu đó, trên nóc mỗi căn nhà đột nhiên hiện ra một con số vô cùng lớn, con số này giống hết số báo danh của mỗi thí sinh.Đồng thời, những máy quay ở sân sau bắt đầu hoạt động.Kate Clarence đặt mic xuống, ngước nhìn màn ảnh khổng lồ hàng trăm mét phía xa.Có tổng cộng bảy màn hình khổng lồ, chia ra lần lượt là màn A, màn B, màn C, màn D, màn E, màn F và màn G. Bảy màn hình này xếp thành một vòng tròn quanh khu vực khán đài.Mỗi màn hình được tạo bảo vô số màn hình nhỏ, mỗi màn hình nhỏ đang phát cảnh quay của từng căn nhà.Nếu như từ trên cao nhìn xuống sẽ phát hiện bục đứng của Kate nằm chính giữa vòng tròn của những màn hình khổng lồ này.Khán đài cao ở bốn phía, từng hàng từng hàng chỉnh tế vây sân khấu ở chính giữa, chỗ ngồi phân bổ thành hình tam giác ngược, trước mỗi chỗ ngồi đều là một cái màn hình lơ lửng, người xem dễ dàng lựa chọn xem kĩ hơn nơi mà mình muốn.Trên sân khẩu cực lớn, ngoại trừ MC Kate ở chính giữa thì còn vài người nữa.Những người đó đang ngồi trong một vòng tròn lớn khác cách Kate khoảng mười mét, đó chính là khu vực dành cho ban giám khảo.Vô số chuyên gia trồng trọt và người của gia tộc lớn ngồi ở đó, biểu tình nghiêm túc hoặc nhỏ giọng trò chuyện, cùng đợi thi đấu bắt đầu.Vô số máy quanh chụp tí hon trên không trung bay tới lui hoặc dừng lại ở một điểm nào đó đang làm hết công suất của bản thân để quay được đầy đủ nhất tình hình hiện tại của các thí sinh cho phòng phát sóng trực tiếp.Kate nhìn một đám người ở khán đài, lại thêm bao nhiêu màn hình ở phía xa xa, sự thích thú chợt lóe lên trong mắt.Nhìn tình hình thế này, có vẻ năm nay lượng thí sinh đăng ký cao hơn rất nhiều, đây thực sự là một chuyện tốt.Giang Lê tỉnh lại ngay khi âm nhạc vừa vang lên, nên khi tiếng nhạc kết thúc, cậu đã đánh răng rửa mặt xong rồi.Theo lời của MC nhắc nhở, cậu tới phòng khách, tới trước một cái đĩa bạc.Giang Lê đưa tay phải ra, ấn vào phần hình bàn tay bên cạnh đĩa, hệ thống xác định thân phận xong, “tinh” một tiếng, đĩa bạc tự động mở ra.Bên trong đó là suất ăn nóng hổi, mùi cơm làm Giang Lê vô cùng muốn ăn.Giang Lê dùng hai tay lấy suất ăn ra, hai món thịt, một món chay, một món canh.Bữa sáng này đối với Giang Lê vẫn luôn phải ăn dịch dinh dưỡng mà nói là hơi bị phong phú quá mức, Giang Lê rất vui.Cậu vui vẻ đặt suất ăn lên bàn, cầm đũa bắt đầu thưởng thức bữa sáng thịnh soạn nhất từ khi cậu xuyên tới đây đến nay.Nửa giờ sau.“Đã đến giờ, hiện tại tôi xin tuyên bố, thi đấu chính thức bắt đầu, mời các thí sinh trong vòng hai phút tới sân sau căn hộ của mình, quá thời gian này không tới nơi sẽ bị coi như là chủ động bỏ quyền thi đấu.”Cùng lúc đó, trên nóc mỗi nhà, bên trên con số báo danh hiện lên một chiếc đồng hồ điện tử, đếm ngược bắt đầu.Thi đấu, bắt đầu.

Chương 12