Chương đầu tiên đến đây~ ____________ Không khí ở trên núi luôn mát mẻ, mang một cảm giác dịu dàng và nhẹ nhàng khó tả. Danh Yển ngồi bên cửa sổ sát đất, trên chân đắp một tấm chăn mỏng trông vô cùng ấm áp. Vốn là một thiếu niên hoạt bát tràn đầy sức sống nhưng bây giờ trông cơ thể cậu lại vô cùng gầy yếu, ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng. Trước năm 20 tuổi, Danh Yển vốn là một thiếu niên hạnh phúc được người người hâm mộ. Gia đình giàu có, cha mẹ cậu là tình đầu của nhau sống bên nhau đã hơn 20 năm đến bây giờ vẫn mặn mà thắm thiết không thua lúc trẻ một chút nào, cuộc sống gia đình vô cùng hạnh phúc. Nhưng năm cậu 20 tuổi, cậu được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. Năm năm trôi qua, cơ thể khoẻ mạnh bây giờ đã gầy đến chỉ còn da và xương. Những lần hoá trị và xạ trị diễn ra không ngừng làm cho tinh thần Danh Yển dần trở nên mệt mỏi. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể của mình không thể cầm cự được lâu. Tháng trước, Danh Yển thuyết phục ba mẹ đưa cậu đến căn nhà trên núi…
Chương 42: 42: Cuối Lời
Tôi Và Boss Phản Diện Là Hôn Phu Của NhauTác giả: Có Một Chiếc Thuyền NhỏTruyện Đam Mỹ, Truyện Mạt Thế, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngChương đầu tiên đến đây~ ____________ Không khí ở trên núi luôn mát mẻ, mang một cảm giác dịu dàng và nhẹ nhàng khó tả. Danh Yển ngồi bên cửa sổ sát đất, trên chân đắp một tấm chăn mỏng trông vô cùng ấm áp. Vốn là một thiếu niên hoạt bát tràn đầy sức sống nhưng bây giờ trông cơ thể cậu lại vô cùng gầy yếu, ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng. Trước năm 20 tuổi, Danh Yển vốn là một thiếu niên hạnh phúc được người người hâm mộ. Gia đình giàu có, cha mẹ cậu là tình đầu của nhau sống bên nhau đã hơn 20 năm đến bây giờ vẫn mặn mà thắm thiết không thua lúc trẻ một chút nào, cuộc sống gia đình vô cùng hạnh phúc. Nhưng năm cậu 20 tuổi, cậu được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. Năm năm trôi qua, cơ thể khoẻ mạnh bây giờ đã gầy đến chỉ còn da và xương. Những lần hoá trị và xạ trị diễn ra không ngừng làm cho tinh thần Danh Yển dần trở nên mệt mỏi. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể của mình không thể cầm cự được lâu. Tháng trước, Danh Yển thuyết phục ba mẹ đưa cậu đến căn nhà trên núi… Cuối cùng thì hoàn rồi mọi người ơi!Lúc đầu viết truyện chỉ là đột nhiên nổi hứng lên thôi, viết xong tui còn suy nghĩ chắc để mình đọc hoi, nhưng cuối cùng vẫn muốn đăng lên hihi????Truyện tui có lẽ sẽ không quá hay và còn nhiều thiếu sót.Nhưng rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui trong thời gian qua.Cuối cùng thì hẹn mọi người vào một ngày không xa lúc mà tui đào hố mới á.Lúc đó nhớ ủng hộ tui tiếp nhá.Mãi iu~????.
Cuối cùng thì hoàn rồi mọi người ơi!
Lúc đầu viết truyện chỉ là đột nhiên nổi hứng lên thôi, viết xong tui còn suy nghĩ chắc để mình đọc hoi, nhưng cuối cùng vẫn muốn đăng lên hihi????
Truyện tui có lẽ sẽ không quá hay và còn nhiều thiếu sót.
Nhưng rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui trong thời gian qua.
Cuối cùng thì hẹn mọi người vào một ngày không xa lúc mà tui đào hố mới á.
Lúc đó nhớ ủng hộ tui tiếp nhá.
Mãi iu~????.
Tôi Và Boss Phản Diện Là Hôn Phu Của NhauTác giả: Có Một Chiếc Thuyền NhỏTruyện Đam Mỹ, Truyện Mạt Thế, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngChương đầu tiên đến đây~ ____________ Không khí ở trên núi luôn mát mẻ, mang một cảm giác dịu dàng và nhẹ nhàng khó tả. Danh Yển ngồi bên cửa sổ sát đất, trên chân đắp một tấm chăn mỏng trông vô cùng ấm áp. Vốn là một thiếu niên hoạt bát tràn đầy sức sống nhưng bây giờ trông cơ thể cậu lại vô cùng gầy yếu, ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng. Trước năm 20 tuổi, Danh Yển vốn là một thiếu niên hạnh phúc được người người hâm mộ. Gia đình giàu có, cha mẹ cậu là tình đầu của nhau sống bên nhau đã hơn 20 năm đến bây giờ vẫn mặn mà thắm thiết không thua lúc trẻ một chút nào, cuộc sống gia đình vô cùng hạnh phúc. Nhưng năm cậu 20 tuổi, cậu được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. Năm năm trôi qua, cơ thể khoẻ mạnh bây giờ đã gầy đến chỉ còn da và xương. Những lần hoá trị và xạ trị diễn ra không ngừng làm cho tinh thần Danh Yển dần trở nên mệt mỏi. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể của mình không thể cầm cự được lâu. Tháng trước, Danh Yển thuyết phục ba mẹ đưa cậu đến căn nhà trên núi… Cuối cùng thì hoàn rồi mọi người ơi!Lúc đầu viết truyện chỉ là đột nhiên nổi hứng lên thôi, viết xong tui còn suy nghĩ chắc để mình đọc hoi, nhưng cuối cùng vẫn muốn đăng lên hihi????Truyện tui có lẽ sẽ không quá hay và còn nhiều thiếu sót.Nhưng rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui trong thời gian qua.Cuối cùng thì hẹn mọi người vào một ngày không xa lúc mà tui đào hố mới á.Lúc đó nhớ ủng hộ tui tiếp nhá.Mãi iu~????.