Tác giả:

Cố Quân là người cuồng công việc. Có đôi khi anh có thể ở bệnh viện một tháng không về nhà. Theo con em họ của anh đánh giá: body chuẩn công, gương mặt chuẩn công, tính cách chuẩn lạnh lùng công. Theo thằng em họ anh đánh giá: mặt quan tài, khí tức u ám lạnh lẽo (suốt ngày ở trong phòng lạnh), tính cách quái dị, sở thích b**n th** (thích giải phẩu ), nghề nghiệp tang bệnh (Pháp y). Cố Quân nhìn trên tay quyển sách BL của nhỏ em họ lại nhìn phía bệnh viện mà cạn lời. Anh rất muốn tiếp tục công tác của bản thân nhưng ngặt nỗi nhỏ đưa cho anh bắt anh phải nuốt hết quyển sách nếu không sẽ khóc nháo nhào tại bệnh viện cho anh coi. Rơi vào tình thế lưỡng lự anh quyết định tiếp tục công tác, tối về coi truyện. Vậy là Cố tiên sinh của chúng ta cày ngày cày đêm rốt cuộc lao lực quá độ thành công đem bản thân đói chết. Đúng vậy là đói bụng mà chết chứ không hề là mệt chết nha! Bạn hỏi như thế nào không phải mệt chết mà là đói chết ư. Rất đơn giản, chính là Cố tiên sinh của chúng ta không ăn…

Chương 6: Đi học nha.

Mạt Thế Đến Không Đáng Sợ. Đáng Sợ Hơn Là Ngươi Gặp Phải Bạch Liên Hoa!Tác giả: Vân LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Mạt ThếCố Quân là người cuồng công việc. Có đôi khi anh có thể ở bệnh viện một tháng không về nhà. Theo con em họ của anh đánh giá: body chuẩn công, gương mặt chuẩn công, tính cách chuẩn lạnh lùng công. Theo thằng em họ anh đánh giá: mặt quan tài, khí tức u ám lạnh lẽo (suốt ngày ở trong phòng lạnh), tính cách quái dị, sở thích b**n th** (thích giải phẩu ), nghề nghiệp tang bệnh (Pháp y). Cố Quân nhìn trên tay quyển sách BL của nhỏ em họ lại nhìn phía bệnh viện mà cạn lời. Anh rất muốn tiếp tục công tác của bản thân nhưng ngặt nỗi nhỏ đưa cho anh bắt anh phải nuốt hết quyển sách nếu không sẽ khóc nháo nhào tại bệnh viện cho anh coi. Rơi vào tình thế lưỡng lự anh quyết định tiếp tục công tác, tối về coi truyện. Vậy là Cố tiên sinh của chúng ta cày ngày cày đêm rốt cuộc lao lực quá độ thành công đem bản thân đói chết. Đúng vậy là đói bụng mà chết chứ không hề là mệt chết nha! Bạn hỏi như thế nào không phải mệt chết mà là đói chết ư. Rất đơn giản, chính là Cố tiên sinh của chúng ta không ăn… Cố tiên sinh hôm nay thức sớm chuẩn bị cho việc đi học của mình.Cố Nguyệt nhìn em trai mình đeo lên cái mặt nạ quỷ mà biểu tình vặn vẹo.Ai có thể nói cho cô biết tại sao người ta soi gương là để trang điểm còn em cô soi gương để hủy hoại dung nhan vậy??? Online chờ gấp!!!"Em tại sao phải đi học chứ!""...""Ở trong nhà không  tốt sao? ""...""Quân Quân~~~""Không tốt."Cố Quân bình tĩnh lột mống vuốt của cô ra khỏi người xách cặp đi học."Em đi đây. Chị tuyển vài người đáng tin cậy vào biệt thự đi, còn 10 ngày nữa là mạt thế rồi."......Cố Quân nhìn ngôi trường đông nghẹt người mà ngán ngẩm.Đông thế này thì làm sao chạy nha!"A Quân, cậu khỏe rồi à! Mình lo lắng cho cậu quá."Cố Quân nhìn thiếu niên mặt mày ôn nhu mang theo vài phần li lắng nhìn anh thì anh nghĩ tới một nhân vật vô cùng quan trọng Ngọc Vân. Cậu ta là người duy nhất mang thuộc tính giống đực mà không bị nhân vật chính câu được. Cậu ta là bạn thân của 'Cố Quân' khi thấy anh ta chết vì Hạ Hi nhát gan la toán lên làm tang thi vây quanh bọn họ, cuối cùng Cố Quân vì cứu Lâm Thiên nên chết. Đã vậy khi chết còn bị Lâm Thiên mắng chửi ngu ngốc. Từ đó Ngọc Vân đặc biệt chán ghét thái độ Hạ Hi, sau này cũng là cậu kể mội chuyện cho Cố Nguyệt biết."Tiểu Vân?""Ân."Thiếu niên ôn nhu nhìn anh."Chúng ta đi thôi."Nói đoạn anh đưa tay về phía Ngọc Vân, cậu thuận thế nắm lấy tay anh đi vào lớp."A Quân à hình như cậu cao hơn nhiều rồi đó!""Ân.""Tay cậu ấm quá, sau này có bạn gái tớ cũng tìm người nào có bàn tay ấm áp như cậu"Ừ""Cố Quân cậu biết làm bài không? Tớ giúp cậu!""Ổn.""Cố Quân ....bolobala..""Ân."...."Cố Quân.""Ân.""Cố Quân~""Hửm?""Không có gì!""Cố Quân."Giọng nói có chút làm nũng đáng yêu của Ngọc Vân làm cho lòng anh mềm nhũng. Anh cười khẽ lấy tay xoa nhẹ lên đầu cậu, ôn nhu nói."Sao vậy? "Nghe giọng cười quyến rũ trầm thấp của anh Ngọc Vân đỏ mặt.Này quá phạm quy rồi! Cư nhiên nói chuyện dễ nghe như vậy, lỗ tai cậu sắp mang thai rồi huhuhu!!! X﹏X"Hôm nay cậu khác quá.""Hửm?""Hôm nay cậu trả lời mình nhiều hơn. Mình hỏi là cậu đáp. Bình thường cậu rất ít khi đáp lời mình." Vả lại hôm nay thoạt nhìn ôn nhu với cậu hơn thường ngày nha!"Như vậy không tốt sao? ""Không, không như vậy là rất tốt!""Phải không?!""Ân"Sau khi về nhà Cố Quân bắt đầu xem xét phần thưởng đạt được 1 phiếu rút thưởng dị năng bất kỳ.Cố Quân không hề do dự lựa chọn rút. Chẳng mấy chóc anh được hệ thống thông báo.[Ký chủ nhân phẩm bạo phát rút được băng hệ kỷ năng a!!! ╮(╯▽╰)╭ ]Như thế nào thì gọi là nhân phẩm bạo phát chứ hả? Hả? Hả?[Này hệ thống rốt cuộc thì khí linh hôm qua ta mua có tác dụng gì a?][Ân cái đó tốt lắm nha có thể tái tạo lại thanh kiếm rách nát của ký chủ nha!][Dùng thế nào?][Ký chủ cứ đặc viên ngọc với thanh kiếm cùng một chỗ, phần còn lại ta lo cho. Nhưng mà tích phân phải tốn 100đ đó nha!]Cố Quân nghiến răng nghiến lợi mà nói [Được!]Hệ thống: Ký chủ hảo hung. Bảo bảo sợ nha!!! HuhuhuCố Quân: Ngươi sợ cái rắm!

Cố tiên sinh hôm nay thức sớm chuẩn bị cho việc đi học của mình.

Cố Nguyệt nhìn em trai mình đeo lên cái mặt nạ quỷ mà biểu tình vặn vẹo.

Ai có thể nói cho cô biết tại sao người ta soi gương là để trang điểm còn em cô soi gương để hủy hoại dung nhan vậy??? Online chờ gấp!!!

"Em tại sao phải đi học chứ!"

"..."

"Ở trong nhà không  tốt sao? "

"..."

"Quân Quân~~~"

"Không tốt."

Cố Quân bình tĩnh lột mống vuốt của cô ra khỏi người xách cặp đi học.

"Em đi đây. Chị tuyển vài người đáng tin cậy vào biệt thự đi, còn 10 ngày nữa là mạt thế rồi."

......

Cố Quân nhìn ngôi trường đông nghẹt người mà ngán ngẩm.

Đông thế này thì làm sao chạy nha!

"A Quân, cậu khỏe rồi à! Mình lo lắng cho cậu quá."

Cố Quân nhìn thiếu niên mặt mày ôn nhu mang theo vài phần li lắng nhìn anh thì anh nghĩ tới một nhân vật vô cùng quan trọng Ngọc Vân. Cậu ta là người duy nhất mang thuộc tính giống đực mà không bị nhân vật chính câu được. Cậu ta là bạn thân của 'Cố Quân' khi thấy anh ta chết vì Hạ Hi nhát gan la toán lên làm tang thi vây quanh bọn họ, cuối cùng Cố Quân vì cứu Lâm Thiên nên chết. Đã vậy khi chết còn bị Lâm Thiên mắng chửi ngu ngốc. Từ đó Ngọc Vân đặc biệt chán ghét thái độ Hạ Hi, sau này cũng là cậu kể mội chuyện cho Cố Nguyệt biết.

"Tiểu Vân?"

"Ân."

Thiếu niên ôn nhu nhìn anh.

"Chúng ta đi thôi."

Nói đoạn anh đưa tay về phía Ngọc Vân, cậu thuận thế nắm lấy tay anh đi vào lớp.

"A Quân à hình như cậu cao hơn nhiều rồi đó!"

"Ân."

"Tay cậu ấm quá, sau này có bạn gái tớ cũng tìm người nào có bàn tay ấm áp như cậu

"Ừ"

"Cố Quân cậu biết làm bài không? Tớ giúp cậu!"

"Ổn."

"Cố Quân ....bolobala.."

"Ân."

....

"Cố Quân."

"Ân."

"Cố Quân~"

"Hửm?"

"Không có gì!"

"Cố Quân."

Giọng nói có chút làm nũng đáng yêu của Ngọc Vân làm cho lòng anh mềm nhũng. Anh cười khẽ lấy tay xoa nhẹ lên đầu cậu, ôn nhu nói.

"Sao vậy? "

Nghe giọng cười quyến rũ trầm thấp của anh Ngọc Vân đỏ mặt.

Này quá phạm quy rồi! Cư nhiên nói chuyện dễ nghe như vậy, lỗ tai cậu sắp mang thai rồi huhuhu!!! X﹏X

"Hôm nay cậu khác quá."

"Hửm?"

"Hôm nay cậu trả lời mình nhiều hơn. Mình hỏi là cậu đáp. Bình thường cậu rất ít khi đáp lời mình." Vả lại hôm nay thoạt nhìn ôn nhu với cậu hơn thường ngày nha!

"Như vậy không tốt sao? "

"Không, không như vậy là rất tốt!"

"Phải không?!"

"Ân"

Sau khi về nhà Cố Quân bắt đầu xem xét phần thưởng đạt được 1 phiếu rút thưởng dị năng bất kỳ.

Cố Quân không hề do dự lựa chọn rút. Chẳng mấy chóc anh được hệ thống thông báo.

[Ký chủ nhân phẩm bạo phát rút được băng hệ kỷ năng a!!! ╮(╯▽╰)╭ ]

Như thế nào thì gọi là nhân phẩm bạo phát chứ hả? Hả? Hả?

[Này hệ thống rốt cuộc thì khí linh hôm qua ta mua có tác dụng gì a?]

[Ân cái đó tốt lắm nha có thể tái tạo lại thanh kiếm rách nát của ký chủ nha!]

[Dùng thế nào?]

[Ký chủ cứ đặc viên ngọc với thanh kiếm cùng một chỗ, phần còn lại ta lo cho. Nhưng mà tích phân phải tốn 100đ đó nha!]

Cố Quân nghiến răng nghiến lợi mà nói [Được!]

Hệ thống: Ký chủ hảo hung. Bảo bảo sợ nha!!! Huhuhu

Cố Quân: Ngươi sợ cái rắm!

Mạt Thế Đến Không Đáng Sợ. Đáng Sợ Hơn Là Ngươi Gặp Phải Bạch Liên Hoa!Tác giả: Vân LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Mạt ThếCố Quân là người cuồng công việc. Có đôi khi anh có thể ở bệnh viện một tháng không về nhà. Theo con em họ của anh đánh giá: body chuẩn công, gương mặt chuẩn công, tính cách chuẩn lạnh lùng công. Theo thằng em họ anh đánh giá: mặt quan tài, khí tức u ám lạnh lẽo (suốt ngày ở trong phòng lạnh), tính cách quái dị, sở thích b**n th** (thích giải phẩu ), nghề nghiệp tang bệnh (Pháp y). Cố Quân nhìn trên tay quyển sách BL của nhỏ em họ lại nhìn phía bệnh viện mà cạn lời. Anh rất muốn tiếp tục công tác của bản thân nhưng ngặt nỗi nhỏ đưa cho anh bắt anh phải nuốt hết quyển sách nếu không sẽ khóc nháo nhào tại bệnh viện cho anh coi. Rơi vào tình thế lưỡng lự anh quyết định tiếp tục công tác, tối về coi truyện. Vậy là Cố tiên sinh của chúng ta cày ngày cày đêm rốt cuộc lao lực quá độ thành công đem bản thân đói chết. Đúng vậy là đói bụng mà chết chứ không hề là mệt chết nha! Bạn hỏi như thế nào không phải mệt chết mà là đói chết ư. Rất đơn giản, chính là Cố tiên sinh của chúng ta không ăn… Cố tiên sinh hôm nay thức sớm chuẩn bị cho việc đi học của mình.Cố Nguyệt nhìn em trai mình đeo lên cái mặt nạ quỷ mà biểu tình vặn vẹo.Ai có thể nói cho cô biết tại sao người ta soi gương là để trang điểm còn em cô soi gương để hủy hoại dung nhan vậy??? Online chờ gấp!!!"Em tại sao phải đi học chứ!""...""Ở trong nhà không  tốt sao? ""...""Quân Quân~~~""Không tốt."Cố Quân bình tĩnh lột mống vuốt của cô ra khỏi người xách cặp đi học."Em đi đây. Chị tuyển vài người đáng tin cậy vào biệt thự đi, còn 10 ngày nữa là mạt thế rồi."......Cố Quân nhìn ngôi trường đông nghẹt người mà ngán ngẩm.Đông thế này thì làm sao chạy nha!"A Quân, cậu khỏe rồi à! Mình lo lắng cho cậu quá."Cố Quân nhìn thiếu niên mặt mày ôn nhu mang theo vài phần li lắng nhìn anh thì anh nghĩ tới một nhân vật vô cùng quan trọng Ngọc Vân. Cậu ta là người duy nhất mang thuộc tính giống đực mà không bị nhân vật chính câu được. Cậu ta là bạn thân của 'Cố Quân' khi thấy anh ta chết vì Hạ Hi nhát gan la toán lên làm tang thi vây quanh bọn họ, cuối cùng Cố Quân vì cứu Lâm Thiên nên chết. Đã vậy khi chết còn bị Lâm Thiên mắng chửi ngu ngốc. Từ đó Ngọc Vân đặc biệt chán ghét thái độ Hạ Hi, sau này cũng là cậu kể mội chuyện cho Cố Nguyệt biết."Tiểu Vân?""Ân."Thiếu niên ôn nhu nhìn anh."Chúng ta đi thôi."Nói đoạn anh đưa tay về phía Ngọc Vân, cậu thuận thế nắm lấy tay anh đi vào lớp."A Quân à hình như cậu cao hơn nhiều rồi đó!""Ân.""Tay cậu ấm quá, sau này có bạn gái tớ cũng tìm người nào có bàn tay ấm áp như cậu"Ừ""Cố Quân cậu biết làm bài không? Tớ giúp cậu!""Ổn.""Cố Quân ....bolobala..""Ân."...."Cố Quân.""Ân.""Cố Quân~""Hửm?""Không có gì!""Cố Quân."Giọng nói có chút làm nũng đáng yêu của Ngọc Vân làm cho lòng anh mềm nhũng. Anh cười khẽ lấy tay xoa nhẹ lên đầu cậu, ôn nhu nói."Sao vậy? "Nghe giọng cười quyến rũ trầm thấp của anh Ngọc Vân đỏ mặt.Này quá phạm quy rồi! Cư nhiên nói chuyện dễ nghe như vậy, lỗ tai cậu sắp mang thai rồi huhuhu!!! X﹏X"Hôm nay cậu khác quá.""Hửm?""Hôm nay cậu trả lời mình nhiều hơn. Mình hỏi là cậu đáp. Bình thường cậu rất ít khi đáp lời mình." Vả lại hôm nay thoạt nhìn ôn nhu với cậu hơn thường ngày nha!"Như vậy không tốt sao? ""Không, không như vậy là rất tốt!""Phải không?!""Ân"Sau khi về nhà Cố Quân bắt đầu xem xét phần thưởng đạt được 1 phiếu rút thưởng dị năng bất kỳ.Cố Quân không hề do dự lựa chọn rút. Chẳng mấy chóc anh được hệ thống thông báo.[Ký chủ nhân phẩm bạo phát rút được băng hệ kỷ năng a!!! ╮(╯▽╰)╭ ]Như thế nào thì gọi là nhân phẩm bạo phát chứ hả? Hả? Hả?[Này hệ thống rốt cuộc thì khí linh hôm qua ta mua có tác dụng gì a?][Ân cái đó tốt lắm nha có thể tái tạo lại thanh kiếm rách nát của ký chủ nha!][Dùng thế nào?][Ký chủ cứ đặc viên ngọc với thanh kiếm cùng một chỗ, phần còn lại ta lo cho. Nhưng mà tích phân phải tốn 100đ đó nha!]Cố Quân nghiến răng nghiến lợi mà nói [Được!]Hệ thống: Ký chủ hảo hung. Bảo bảo sợ nha!!! HuhuhuCố Quân: Ngươi sợ cái rắm!

Chương 6: Đi học nha.