Tác giả:

Lãnh, là vô chừng mực lạnh lẽo! Tô Tần cảm giác đầu tiên đó là 1 cỗ khí lạnh chết chóc, tứ chi của nàng dường như bị đông cứng lại, động liên tục 1 đầu ngón tay cũng không có sức, hô hấp cũng trở nên tê cóng, mỗi 1 lần hô hấp cảm giác giống như là dùng 1 cây kim châm hung hăng đâm vào phổi. Nàng thật không muốn tỉnh lại, thế nhưng ở trong tiềm thức, lại có cái thanh âm không ngừng ở bên tai nàng kêu to, muốn nàng tỉnh lại. Nàng nhíu chặt chân mày, hơi mở mắt ra, đập vào mi mắt lại là 1 chiếc giường lớn cổ kính khắc hoa mẫu đơn, được che đậy bằng sa trướng đẹp đẽ như máu, xuyên thấu qua sa trướng mơ hồ có thể nhận thấy 1 tấm bình phong bằng ngọc. Đây là nơi nào? Là Diêm La Điện sao? Nàng nghi hoặc, dường như cũng không giống trong truyền thuyết là âm trầm kinh khủng, không chỉ không kinh khủng, mà còn có chút xa hoa! Uhm, đau đầu! Nàng dùng sức x** n*n 2 bên huyệt thái dương, lông mi nhăn xiết lại, giữa lúc nàng đau đầu muốn nứt ra, thì 1 đạo âm thanh trong sáng mà thấp thuần thanh…

Chương 5: Ý nghĩ rửa hận

Vương Gia, Ly Hôn ĐiTác giả: Lâm Thủy CácTruyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngLãnh, là vô chừng mực lạnh lẽo! Tô Tần cảm giác đầu tiên đó là 1 cỗ khí lạnh chết chóc, tứ chi của nàng dường như bị đông cứng lại, động liên tục 1 đầu ngón tay cũng không có sức, hô hấp cũng trở nên tê cóng, mỗi 1 lần hô hấp cảm giác giống như là dùng 1 cây kim châm hung hăng đâm vào phổi. Nàng thật không muốn tỉnh lại, thế nhưng ở trong tiềm thức, lại có cái thanh âm không ngừng ở bên tai nàng kêu to, muốn nàng tỉnh lại. Nàng nhíu chặt chân mày, hơi mở mắt ra, đập vào mi mắt lại là 1 chiếc giường lớn cổ kính khắc hoa mẫu đơn, được che đậy bằng sa trướng đẹp đẽ như máu, xuyên thấu qua sa trướng mơ hồ có thể nhận thấy 1 tấm bình phong bằng ngọc. Đây là nơi nào? Là Diêm La Điện sao? Nàng nghi hoặc, dường như cũng không giống trong truyền thuyết là âm trầm kinh khủng, không chỉ không kinh khủng, mà còn có chút xa hoa! Uhm, đau đầu! Nàng dùng sức x** n*n 2 bên huyệt thái dương, lông mi nhăn xiết lại, giữa lúc nàng đau đầu muốn nứt ra, thì 1 đạo âm thanh trong sáng mà thấp thuần thanh… Nhan Phi Tuyết là con gái duy nhất của vị đại tướng quân, hôn sự của nàng cũng là do hoàng đế bệ hạ tự mình chỉ hôn, ban cho đương kim Ngũ vương gia- Tư Mã Duệ, kết quả ép duyên có thể đoán được, vị vương gia này đối với cuộc hôn nhân này là hoàn toàn không hài lòng.Hắn là 1 kẻ có tính cách đại gia, tai ương chính là ở vị Nhan đại tiểu thư, Ngũ vương gia ngày đầu tiên thành hôn liền 1 tờ hưu thư đem tân nương tử đuổi ra khỏi nhà.Kết quả, vị chủ nhân này nhất thời trong lòng luẩn quẩn, tới nơi này uống rượu tiêu buồn!Tô Tần phỏng chừng vị này cũng giống như mình, uống rượu tiêu sầu, sầu càng sầu, kết quả, say chết ở Phẩm Hương các, sau đó linh hồn của mình liền chiếm được thân thể của nàng.Tô Tần lắc đầu, đều là ép duyên gây họa! Đầu năm nay thất tình, thất hôn đều gặp phải cùng nơi!Bất quả xui xẻo nhất chính là mình, thất tình rồi xuyên không còn bị đuổi ra khỏi nhà.TMD, thực sự là 1 ngày tốt lành a!_ Con ngựa chết kia không sợ bị lão hoàng đế mắng! Tốt xấu gì cũng là hôn lễ được ngự ban cho, coi như hắn là vương gia cũng không thể tùy tùy tiện tiện cứ như vậy hưu thê đi! Hắn cho rằng bản thân là vương gia có thể làm gì thì làm!_ Ngựa chết? - Mỹ nữ nghi hoặc._ Tiểu thư, ngựa chết là ai? - Hạnh nhi tò mò.Tô Tần quay đầu, không cho cho là đúng nói- Chính là cái kia Tư Mã Duệ! - Ngựa chết là nàng cấp biệt danh cho hắn._ Xuỵt…- Hạnh nhi vội vã che miệng của nàng, sau đó dùng ngón trỏ đặt ở trên miệng nói- Tiểu thư, lời này chớ nói lung tung!_ Vì sao! - Tô Tần bất mãn- Chẳng lẽ chỉ cho phép vương gia hưu thê, còn không cho phép khí phi oán giận a! - Đạo lí gì chứ!_ Bởi vì, kỳ thực hôn sự này ban đầu là Nhan tướng quân cùng tiên hoàng định ra hôn ước, vì vậy không cho Duệ vương gia phản đối! Lại càng không cho người ngoài xen vào! - Mỹ nữ nhẹ nhàng nhấp 1 ngụm trà, lời nói êm tai._ A, thì ra là thế! - Tô tần bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, nguyên lai con ngựa chết cũng là bị ép buộc._ Bất quá…- Mỹ nữ giương mắt, nhìn nhìn Tô Tần, cười hỏi- Nhìn Nhan tiểu thư, tựa hồ cũng không có ghét Duệ vương gia._ A? Có ý gì ? - Tô Tần ghé mắt nhìn về phía nàng, chẳng lẽ trong chuyện này còn có nội tình?_ Duệ vương gia từng lén cùng tiểu thư thương thảo, từng đồng ý, nếu như tiểu thư chịu đưa ra thư hủy hôn, như vậy thánh thượng nhất định sẽ nhìn mặt mũi phụ thân đã mất của tiểu thư mà suy nghĩ lại, đáng tiếc…_ Đáng tiếc cái gì? - Chẳng lẽ Nhan Phi Tuyết không có tiếp thu ý kiến của Tư Mã Duệ, mà cố ý muốn gả cho hắn?_ Đáng tiếc Nhan tiểu thư lại cố ý muốn gả cho Duệ vương gia! Duệ vương gia trong cơn tức giận nói, hắn có thể thú, thế nhưng thánh chỉ vẫn chưa nói cưới không thể hưu thê, thế là…Thế là, Nhan Phi Tuyết vẫn là gả cho, mà Tư Mã Duệ, hắn đại gia cũng rất có tính cách, cưới, sau đó lại hưu!Đúng là kết thúc 1 trò khôi hài!

Nhan Phi Tuyết là con gái duy nhất của vị đại tướng quân, hôn sự của nàng
cũng là do hoàng đế bệ hạ tự mình chỉ hôn, ban cho đương kim Ngũ vương
gia- Tư Mã Duệ, kết quả ép duyên có thể đoán được, vị vương gia này đối
với cuộc hôn nhân này là hoàn toàn không hài lòng.

Hắn là 1 kẻ có tính cách đại gia, tai ương chính là ở vị Nhan đại tiểu thư, Ngũ vương gia ngày đầu tiên thành hôn liền 1 tờ hưu thư đem tân nương
tử đuổi ra khỏi nhà.

Kết quả, vị chủ nhân này nhất thời trong lòng luẩn quẩn, tới nơi này uống rượu tiêu buồn!

Tô Tần phỏng chừng vị này cũng giống như mình, uống rượu tiêu sầu, sầu
càng sầu, kết quả, say chết ở Phẩm Hương các, sau đó linh hồn của mình
liền chiếm được thân thể của nàng.

Tô Tần lắc đầu, đều là ép duyên gây họa! Đầu năm nay thất tình, thất hôn đều gặp phải cùng nơi!

Bất quả xui xẻo nhất chính là mình, thất tình rồi xuyên không còn bị đuổi ra khỏi nhà.

TMD, thực sự là 1 ngày tốt lành a!

_ Con ngựa chết kia không sợ bị lão hoàng đế mắng! Tốt xấu gì cũng là hôn lễ được ngự ban cho, coi như hắn là vương gia cũng không thể tùy tùy
tiện tiện cứ như vậy hưu thê đi! Hắn cho rằng bản thân là vương gia có
thể làm gì thì làm!

_ Ngựa chết? - Mỹ nữ nghi hoặc.

_ Tiểu thư, ngựa chết là ai? - Hạnh nhi tò mò.

Tô Tần quay đầu, không cho cho là đúng nói- Chính là cái kia Tư Mã Duệ! - Ngựa chết là nàng cấp biệt danh cho hắn.

_ Xuỵt…- Hạnh nhi vội vã che miệng của nàng, sau đó dùng ngón trỏ đặt ở trên miệng nói- Tiểu thư, lời này chớ nói lung tung!

_ Vì sao! - Tô Tần bất mãn- Chẳng lẽ chỉ cho phép vương gia hưu thê, còn không cho phép khí phi oán giận a! - Đạo lí gì chứ!

_ Bởi vì, kỳ thực hôn sự này ban đầu là Nhan tướng quân cùng tiên hoàng
định ra hôn ước, vì vậy không cho Duệ vương gia phản đối! Lại càng không cho người ngoài xen vào! - Mỹ nữ nhẹ nhàng nhấp 1 ngụm trà, lời nói êm
tai.

_ A, thì ra là thế! - Tô tần bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, nguyên lai con ngựa chết cũng là bị ép buộc.

_ Bất quá…- Mỹ nữ giương mắt, nhìn nhìn Tô Tần, cười hỏi- Nhìn Nhan tiểu thư, tựa hồ cũng không có ghét Duệ vương gia.

_ A? Có ý gì ? - Tô Tần ghé mắt nhìn về phía nàng, chẳng lẽ trong chuyện này còn có nội tình?

_ Duệ vương gia từng lén cùng tiểu thư thương thảo, từng đồng ý, nếu như
tiểu thư chịu đưa ra thư hủy hôn, như vậy thánh thượng nhất định sẽ nhìn mặt mũi phụ thân đã mất của tiểu thư mà suy nghĩ lại, đáng tiếc…

_ Đáng tiếc cái gì? - Chẳng lẽ Nhan Phi Tuyết không có tiếp thu ý kiến của Tư Mã Duệ, mà cố ý muốn gả cho hắn?

_ Đáng tiếc Nhan tiểu thư lại cố ý muốn gả cho Duệ vương gia! Duệ vương
gia trong cơn tức giận nói, hắn có thể thú, thế nhưng thánh chỉ vẫn chưa nói cưới không thể hưu thê, thế là…

Thế là, Nhan Phi Tuyết vẫn là gả cho, mà Tư Mã Duệ, hắn đại gia cũng rất có tính cách, cưới, sau đó lại hưu!

Đúng là kết thúc 1 trò khôi hài!

Vương Gia, Ly Hôn ĐiTác giả: Lâm Thủy CácTruyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngLãnh, là vô chừng mực lạnh lẽo! Tô Tần cảm giác đầu tiên đó là 1 cỗ khí lạnh chết chóc, tứ chi của nàng dường như bị đông cứng lại, động liên tục 1 đầu ngón tay cũng không có sức, hô hấp cũng trở nên tê cóng, mỗi 1 lần hô hấp cảm giác giống như là dùng 1 cây kim châm hung hăng đâm vào phổi. Nàng thật không muốn tỉnh lại, thế nhưng ở trong tiềm thức, lại có cái thanh âm không ngừng ở bên tai nàng kêu to, muốn nàng tỉnh lại. Nàng nhíu chặt chân mày, hơi mở mắt ra, đập vào mi mắt lại là 1 chiếc giường lớn cổ kính khắc hoa mẫu đơn, được che đậy bằng sa trướng đẹp đẽ như máu, xuyên thấu qua sa trướng mơ hồ có thể nhận thấy 1 tấm bình phong bằng ngọc. Đây là nơi nào? Là Diêm La Điện sao? Nàng nghi hoặc, dường như cũng không giống trong truyền thuyết là âm trầm kinh khủng, không chỉ không kinh khủng, mà còn có chút xa hoa! Uhm, đau đầu! Nàng dùng sức x** n*n 2 bên huyệt thái dương, lông mi nhăn xiết lại, giữa lúc nàng đau đầu muốn nứt ra, thì 1 đạo âm thanh trong sáng mà thấp thuần thanh… Nhan Phi Tuyết là con gái duy nhất của vị đại tướng quân, hôn sự của nàng cũng là do hoàng đế bệ hạ tự mình chỉ hôn, ban cho đương kim Ngũ vương gia- Tư Mã Duệ, kết quả ép duyên có thể đoán được, vị vương gia này đối với cuộc hôn nhân này là hoàn toàn không hài lòng.Hắn là 1 kẻ có tính cách đại gia, tai ương chính là ở vị Nhan đại tiểu thư, Ngũ vương gia ngày đầu tiên thành hôn liền 1 tờ hưu thư đem tân nương tử đuổi ra khỏi nhà.Kết quả, vị chủ nhân này nhất thời trong lòng luẩn quẩn, tới nơi này uống rượu tiêu buồn!Tô Tần phỏng chừng vị này cũng giống như mình, uống rượu tiêu sầu, sầu càng sầu, kết quả, say chết ở Phẩm Hương các, sau đó linh hồn của mình liền chiếm được thân thể của nàng.Tô Tần lắc đầu, đều là ép duyên gây họa! Đầu năm nay thất tình, thất hôn đều gặp phải cùng nơi!Bất quả xui xẻo nhất chính là mình, thất tình rồi xuyên không còn bị đuổi ra khỏi nhà.TMD, thực sự là 1 ngày tốt lành a!_ Con ngựa chết kia không sợ bị lão hoàng đế mắng! Tốt xấu gì cũng là hôn lễ được ngự ban cho, coi như hắn là vương gia cũng không thể tùy tùy tiện tiện cứ như vậy hưu thê đi! Hắn cho rằng bản thân là vương gia có thể làm gì thì làm!_ Ngựa chết? - Mỹ nữ nghi hoặc._ Tiểu thư, ngựa chết là ai? - Hạnh nhi tò mò.Tô Tần quay đầu, không cho cho là đúng nói- Chính là cái kia Tư Mã Duệ! - Ngựa chết là nàng cấp biệt danh cho hắn._ Xuỵt…- Hạnh nhi vội vã che miệng của nàng, sau đó dùng ngón trỏ đặt ở trên miệng nói- Tiểu thư, lời này chớ nói lung tung!_ Vì sao! - Tô Tần bất mãn- Chẳng lẽ chỉ cho phép vương gia hưu thê, còn không cho phép khí phi oán giận a! - Đạo lí gì chứ!_ Bởi vì, kỳ thực hôn sự này ban đầu là Nhan tướng quân cùng tiên hoàng định ra hôn ước, vì vậy không cho Duệ vương gia phản đối! Lại càng không cho người ngoài xen vào! - Mỹ nữ nhẹ nhàng nhấp 1 ngụm trà, lời nói êm tai._ A, thì ra là thế! - Tô tần bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, nguyên lai con ngựa chết cũng là bị ép buộc._ Bất quá…- Mỹ nữ giương mắt, nhìn nhìn Tô Tần, cười hỏi- Nhìn Nhan tiểu thư, tựa hồ cũng không có ghét Duệ vương gia._ A? Có ý gì ? - Tô Tần ghé mắt nhìn về phía nàng, chẳng lẽ trong chuyện này còn có nội tình?_ Duệ vương gia từng lén cùng tiểu thư thương thảo, từng đồng ý, nếu như tiểu thư chịu đưa ra thư hủy hôn, như vậy thánh thượng nhất định sẽ nhìn mặt mũi phụ thân đã mất của tiểu thư mà suy nghĩ lại, đáng tiếc…_ Đáng tiếc cái gì? - Chẳng lẽ Nhan Phi Tuyết không có tiếp thu ý kiến của Tư Mã Duệ, mà cố ý muốn gả cho hắn?_ Đáng tiếc Nhan tiểu thư lại cố ý muốn gả cho Duệ vương gia! Duệ vương gia trong cơn tức giận nói, hắn có thể thú, thế nhưng thánh chỉ vẫn chưa nói cưới không thể hưu thê, thế là…Thế là, Nhan Phi Tuyết vẫn là gả cho, mà Tư Mã Duệ, hắn đại gia cũng rất có tính cách, cưới, sau đó lại hưu!Đúng là kết thúc 1 trò khôi hài!

Chương 5: Ý nghĩ rửa hận